Hôm đó là một ngày nắng gắt.
Tuấn ra ngoài từ sớm bởi QN có chuyện, bố anh gọi anh về.
Dù từ lâu đã nói không liên quan bởi anh kế thừa sự nghiệp của ông rồi.
Thế nhưng nếu là chuyện nghiêm trọng anh cũng chẳng thể khoanh tay đứng nhìn.
Tuấn Anh tiễn Tuấn lên xe rồi bản thân cũng chuẩn bị ra ngoài dạo chơi một chút.
Hôm nay không hiểu sao tự nhiên lại rất thèm ăn mấy quán ven đường, cho nên cậu đã kỳ kèo mặc cả với Tuấn để được đi.
Anh nói hôm nay anh không đi cùng được để hôm khác, nhưng cậu lại cứ nhất quyết không nghe.
Anh đành chiều theo cậu mà cử thêm người đi theo bảo vệ cậu.
Nhưng tai họa đã đến.
Lúc cậu đang mải mê chọn mấy món ăn bên đường thì bị một đám người áo đen tới bắt đi.
Hai vệ sĩ bên cạnh cậu ra sức chống đỡ nhưng không lại bọn chúng nên đã bị thương tích đầy mình và bỏ lại hiện trường.
Một trong số hai người đã lấy hết sức bình sinh gọi một cuộc điện thoại cho Tuấn.
Lúc này anh vừa tới cổng nhà của bố, nhận được điện thoại liền lập tức quay xe.
Vừa tới nơi, hai người vệ sĩ kia vẫn chưa được cấp cứu xong.
Vẫn đang trong phòng phẫu thuật.
Đàn em báo cáo lại họ bị thương rất nặng và mất nhiều máu khi có người của mình tới cứu nguy.
Dấu vết Tuấn Anh thì hoàn toàn mất hẳn.
Anh cho người theo dấu vết đuổi theo và tìm kiếm mọi nơi nhưng lại hoàn toàn không thấy gì.
Lúc này anh lại thực sự mong bản thân là người lương thiện.
Bởi nếu vậy anh có thể báo cảnh sát để họ giúp anh truy lùng trên các camera.
Nhưng vô nghĩa..
nói gì thì nói anh cũng không thể nhờ cậy cảnh sát lúc này.
Một cái tên chợt lóe trong đầu của anh, Mạc Toàn.
Anh đấu tranh một vài giây rồi ngay lập tức gạt bay mọi ý nghĩ khác.
Anh nhấc máy gọi cho Mạc Toàn:
- Alo
- Alo..
Tuấn Anh..
bị bắt cóc rồi.
Mạc Toàn cuống lên đứng phắt dậy trong cuộc họp, anh hét lớn:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!