Chương 37: (Vô Đề)

Editor: Cửu

Beta

-er: Yulmi2704

Sau khi giải thích xong với các đồng nghiệp thì Giản Ngôn tiện thể làm thủ tục xin nghỉ việc luôn. Trong phòng làm việc, Hạ Tu nhìn cô khẽ cười: "Có thể làm nam chính dưới ngòi bút của Đường Chỉ sư phụ, anh đây cảm thấy rất vinh hạnh."

Giản Ngôn bĩu môi: "Thiếu hình mẫu mà, chẳng qua em thấy dáng anh cũng đẹp nên cho anh làm nguyên mẫu của nam chính thôi."

Ha Tu đáp: "Thế vậy phải cảm ơn khuôn mặt đẹp trai này của anh rồi, có thể giúp được cả Đường Chỉ sư phụ."

Giản Ngôn: "…"

Có tin là cô sẽ lên mạng lột trần anh ra không hả?

"Thôi em đi về làm việc đây, nhớ phát lương cho em nhé."

Hạ Tu không khỏi buồn cười: "Không dám quên đâu." Anh bước lên phía trước, cúi đầu hôn nhẹ lên trán Giản Ngôn: "Rảnh anh sẽ gọi cho em."

"Xì…" Giản Ngôn che trán mình lại, gò má hiện lên chút ửng hồng không dễ nhận thấy. Hạ Tu nhìn cô, cười nói: "Cho anh đính chính một chút, phải là Đường Chỉ sư phụ rảnh nhớ gọi điện cho anh."

Giản Ngôn cười khẽ, nói: "Vậy anh cứ chờ tầm khoảng 5, 6 năm nhé, chờ em vẽ xong bộ truyện tranh mới này rồi em sẽ gọi cho anh."

"Thôi thì để anh gọi em đi."

Khóe môi Hạ Tu vẫn luôn nhếch lên từ nãy tới giờ, không nồng cũng không nhạt, nhưng lại đẹp đến không tưởng được: "Buổi tối ăn cơm cùng nhau, anh qua đón em."

"Vâng.

"Giản Ngôn tạm thời coi như đã hoàn thành thủ tục nghỉ việc. Cô về đến nhà thì lướt weibo, nghĩ xem nên trả lời độc giả như thế nào. Cô nhìn cả đống bình luận trên màn hình một lúc, Giản Ngôn trả lời biên tập Khuông Lý Xao:"Chẳng ngờ tới một họa sĩ manga như tôi mà cũng bị cuốn vào mớ hỗn độn này [cười khóc]. So với chuyện tình cảm cá nhân thì tôi lại mong mọi người quan tâm đến tác phẩm của tôi nhiều hơn.

Bản thảo đã được hoàn tất rồi, nội dung vô cùng quấn hút, tôi đã tỉ mỉ vẽ từng bức tranh một đó. ^_^ Hơn nữa, tác phẩm mới cũng đang chuẩn bị lên kệ, hy vọng sẽ được ra mắt cả nhà vào mùa xuân năm nay [dễ thương]."

Tin kết thúc cùng với việc ra mắt của tác phẩm khác đã thuận lợi thu hút được không ít độc giả. Lợi dụng lượt quan tâm vô cùng cao hiện nay để tranh thủ quảng cáo cho tác phẩm mới của mình, Giản Ngôn cảm thấy bản thân thực sự quá thông minh.

Ngay cả biên tập của cũng phải gửi tin nhắn biểu dương cô.

Hạ Tu dùng Weibo Nam Tư like cho cô, sau đó vẫn báo cho luật sư riêng của mình giải quyết vấn đề này. Mặc dù Giản Ngôn nói không sao cả nhưng anh vẫn phải cho paparazzi biết, anh không dễ tính như họ tưởng.

Mới đó mà đã đến trước ngày đính hôn của Từ Oánh với Hạ Thần, độ hot trên weibo của Hạ Tu và Giản Ngôn cũng đã giảm xuống.

Hôm đính hôn, Hạ Tu lái xe đến đón Giản Ngôn.

Giản Ngôn còn cố tình làm tóc, trang điểm tỉ mỉ, mặc bộ trang phục của Bunny, mỗi bước đi cũng phải cẩn thận từng tí một.

"Hôm nay em đẹp lắm."

Hạ Tu khẽ vuốt sợi tóc bên tai cô, mỉm cười nói: "Thế này mà chụp hình gửi cho Lưu Dịch Tư thì anh ta sẽ rất kinh ngạc cho mà xem."

"Hả, gửi thật hả? Không thấy ngại sao?"

Hạ Tu: "Thấy thiết kế của mình được mặc đẹp như này, nhà thiết kế như anh ta chắc chắn sẽ rất vui vẻ. Anh ta mà vui, có khi còn kiếm được nhiều cơ hội để hợp tác."

"Kiếm thêm được rất nhiều tiền đấy.

"Giản Ngôn nhanh chóng trừng mắt nhìn anh, lần hợp tác trước đó của cô với Bunny cũng kiếm được không ít đâu. Hạ Tu im lặng cong môi, tập trung lái xe. Càng tới gần nơi tổ chức lễ đính hôn thì tim Giản Ngôn càng đập nhanh hơn. Bình thường cô chưa bao giờ căng thẳng đến như thế, bây giờ cô không thể không vui mừng vì bộ lễ phục cô đang mặc đã được mua, quả nhiên đồ mượn và đồ mua rất khác nhau. Nhất là ở những nơi có nhiều người giàu như vậy."Sao thế, căng thẳng à?" Hạ Tu nghiêng đầu nhìn Giản Ngôn, cô thở ra một hơi, nói: "Có một chút."

Hạ Tu trấn an nói: "Không cần lo lắng đâu, coi như đi ăn bữa cơm thôi mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!