[Quá đáng rồi nha ông chủ]
[Không phải là tay trong của Thiên Chi Đạo đấy chứ?]
[Bang lớn nhất server Nguyệt Lạc mà làm việc chẳng đẹp tí nào cả]
[Chán ghê]
Vù—
Lại thêm một chiếc máy bay vận chuyển trái cây bay qua màn hình.
[Sao thế? Không đứng dậy à? Không đứng dậy thì tôi không gửi thêm đâu nhé #mỉmcười]
Trì Chân buông chuột, cười giả tạo: "Ông chủ à, hay anh gửi luôn mười cái máy bay vận chuyển trái cây đi, tôi cam đoan sẽ chết thêm mười lần cho anh xem nhé. Dĩ nhiên, nếu anh gửi một lúc một trăm cái, tôi đảm bảo sẽ chết đúng một trăm lần."
Người xem trong phòng livestream nhanh chóng hiểu ý của Trì Chân, bắt đầu hùa theo
[Ông chủ, mười cái là mức khởi đầu đấy, gửi đi!]
[Chúng tôi xin nhường ông chủ lên ngôi vị đầu bảng quà tặng của phòng livestream của Tiểu Trì nhé~]
[Gửi đi, gửi đi!]
[Ha, đã gửi cho cậu bốn cái rồi đấy, mà cậu mới chết có một lần thôi, tính sao đây?]
Trì Chân mở hồ sơ cá nhân của "ông chủ". ID chỉ là một chuỗi ký tự lộn xộn, theo dõi đúng một người – chính là Trì Chân. Ngoài ra, chẳng có thông tin gì thêm, ngay cả ảnh đại diện cũng để trống.
Ừm, trông thực sự rất đáng nghi.
"Ông chủ à, không phải anh hết tiền gửi rồi chứ? Mười cái máy bay vận chuyển trái cây có khi anh phải vay tiền online mới gửi nổi ấy nhỉ?" Trì Chân bắt đầu chế nhạo. Nghĩ đến những chuyện đã xảy ra gần đây, đúng là thời điểm thích hợp để cà khịa một trận.
"Hoặc là anh đi xin bang chủ đi, chuyện này chẳng phải bang nên chi trả sao?" Trì Chân dứt khoát từ bỏ việc hồi sinh, nằm dài trên mặt đất mà châm chọc: "Cả nghìn người mà không giết nổi một streamer nhỏ bé như tôi, còn phải dựa vào ném quà tặng mới sờ được đến gấu áo của tôi. Là tôi quá mạnh, hay bang các người quá gà đây?"
"Ông chủ" rõ ràng bị kích động, liên tục gửi hàng loạt tin nhắn
[Bang gì chứ? Liên quan gì đến bang hội, đừng có đổi chủ đề!]
[Không đứng dậy à? Không đứng dậy thì trả tiền quà lại đây!]
[Đồ streamer rác rưởi, tưởng mình ghê gớm lắm à? Chẳng phải là ăn xin trên mạng sao]
[Tôi tiêu vặt một tháng cũng hơn năm nghìn, nhưng giờ tôi chẳng thèm cho cậu nữa đâu. Thà ném cho chó, còn nghe được tiếng nó sủa, chứ ném cho cậu thì ngay cả cái bọt nước cũng không thấy~]
"Ồ? Hóa ra ông chủ vẫn còn là người cầm tiền tiêu vặt của gia đình à?" Trì Chân cười khẩy, giọng điệu khinh bỉ: "Thế thì đúng là phải trả lại tiền quà cho anh rồi, nếu không lỡ gia đình anh đi kiện nền tảng, kiện cả tôi, yêu cầu hoàn lại tiền vì lý do anh là trẻ vị thành niên thì sao? Ông chủ điền thông tin vào hệ thống nhé, cam đoan hoàn lại tiền cho anh."
Phòng livestream cười ầm lên.
Ông chủ tức đến phát điên, liên tiếp gửi thêm sáu cái máy bay vận chuyển trái cây, chễm chệ lên ngôi đầu bảng quà tặng. ID của hắn ta kèm theo dòng chữ lấp lánh "5000 điểm quà tặng", tượng trưng cho việc đã ném hẳn 5.000 tệ.
[Mười cái rồi nhé, nào, chết thêm chín lần nữa cho tôi xem nào #mỉmcười]
Trì Chân thật sự cạn lời.
Trên đời đúng là có những người mà bạn không thể hiểu nổi cách suy nghĩ của họ.
Ví dụ như Vi Vũ Ngưng Thu không chịu nghe Trì Chân giải thích, hay hai bang hội vì một bài đăng trên diễn đàn mà hùa nhau truy sát cậu suốt một đêm. Hoặc như gã ông chủ trong phòng livestream này, với tư duy "Tôi chỉ mất 5.000 tệ, còn cậu thì chết nhân vật trong game đến mười lần."
Trì Chân nói: "Được thôi, tôi sẽ chết thêm chín lần nữa ngay đây."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!