Suốt cả ngày hôm đó, tinh thần Trì Chân cực kỳ hưng phấn như được tiêm máu gà vậy. Thật khó nói là vì thu nhập trong ngày đạt mức cao kỷ lục hay vì được cao thủ số một toàn server hẹn cùng chơi.
Bữa trưa, cậu tự thưởng cho mình phần cơm trộn cua hoàng đế đắt nhất ở căng
-tin, còn gọi thêm phần gấp đôi gạch cua!
Chiều không có tiết học, bạn cùng phòng đều rủ nhau đi chơi bóng rổ. Chỉ có cậu tranh thủ chợp mắt một lúc, sau đó tinh thần phấn chấn, ôm sách lao đến thư viện. Cậu làm xong bài tập, còn ôn cả bài. Sắp đến kỳ thi cuối kỳ, cậu sợ vì mỗi ngày đều phải livestream nên không đủ thời gian học, nên bắt đầu ôn tập sớm.
Trời chưa kịp tối, cậu đã hơi mất tập trung.
Trong đầu toàn là trò chơi, còn nghĩ đến việc Vô Tẫn Thời bảo có thời gian sẽ cùng đánh chiến trường.
Liệu Vô Tẫn Thời có phải chỉ thuận miệng nói vậy thôi không?
Kỹ năng và tư duy chiến đấu của cậu khá tốt so với người bình thường, nhưng so với Vô Tẫn Thời thì lại quá bình thường. Có khi Vô Tẫn Thời chỉ là lịch sự khen một câu thôi —
Những ý nghĩ này cứ quanh quẩn trong đầu Trì Chân.
Đến 4 giờ rưỡi, cậu dứt khoát thu dọn sách vở, chạy về căn phòng đang thuê.
Thường ngày, cậu bắt đầu livestream lúc 7 giờ rưỡi tối, nếu có tiết học muộn thì sẽ bắt đầu lúc 9 giờ. Nhưng hôm nay, cậu bật live khi mới hơn 4 giờ.
Dẫu vậy, phòng livestream nhanh chóng có hơn một trăm người vào xem.
[Chuyện gì đây? Hôm nay sao lại live sớm vậy? Tiểu Trì cúp học hả?]
[Gặp ma rồi, mới 4 giờ mà đã livestream? Không học hành chăm chỉ mà định làm gì đây?!]
[Chắc không phải là nhớ Vô Tẫn Thời đấy chứ?]
[Đúng rồi chứ còn gì nữa.]
[Đang học tự dưng nhận được thông báo Tiểu Trì live, là sao đây?! Cậu với Vô Tẫn Thời hẹn hò rồi à???]
Vừa mở game, Trì Chân vừa trả lời bình luận: "Chiều nay không có tiết, bài tập cũng làm xong rồi, nên lên live sớm thôi. Đừng đoán mò nữa, live sớm để đủ thời lượng thôi mà..."
Việc đầu tiên cậu làm sau khi vào game là mở danh sách bạn bè, rồi chậm rãi đóng lại.
Cậu vẫn ở Lạc Kinh, đứng trước tranh đá Bỉ Dực Điểu.
Đứng một lát, cậu quyết định đi chợ giao dịch xem giá cả hôm nay thế nào.
[Này, cậu vừa kiểm tra ai đang online phải không?]
[Còn ai vào đây nữa]
[Còn ai vào đây nữa +1]
Trì Chân yếu ớt phản bác: "Lên game rồi xem danh sách bạn bè không phải là chuyện bình thường à? Chẳng lẽ mọi người không xem à?"
[Tôi cũng xem, nhưng việc đầu tiên tôi làm là xem đạo lữ của mình có online không cơ #đầuchó]
[Người khác có xem, nhưng cậu livestream chơi game lâu thế rồi, chưa bao giờ thấy vừa vào game đã kiểm tra bạn bè online, trừ hôm nay.]
"Đâu có đâu? Mấy người đừng có nói linh tinh. Thế mấy người xem livestream của tôi mỗi ngày luôn à? Lúc nào cũng vào đầu tiên?" Trì Chân không mắc bẫy.
Nhưng khán giả trong phòng live không để ý, họ đều là những người thích trêu đùa.
Khinh Chu Dĩ Quá cưỡi Thanh mã, nhanh chóng đi vào chợ giao dịch ở Lạc Kinh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!