Cô vừa đi đến giữa phòng, đôi mắt sắc lạnh quét một vòng xung quanh rồi dừng một cái tủ đồ, đôi mắt lóe lên một tia sáng không rõ đứng ở đó.
Một tay kéo vali vừa nhanh chân đi vào trong, vừa tới nơi Tiêu Vĩ thấy Linh Âm đứng ở giữa phòng không nói không động, làm anh lo lắm vô cùng, liền để vali qua một bên đi lại, nói:
"Linh Âm, em cảm thấy thế nào?"
"Không sao, chỉ là..."
............
"Hội trưởng, phó hội trưởng, không ổn!" Một chàng trai chạy nhanh vào quên cả rõ cửa, mặt đỏ bừng, gấp gáp nói.
"Có chuyện gì sao?" Một giọng nói ôn hòa như gió xuân hỏi.
"Phó hội trưởng, có hội viên báo bên ký túc xá nữ có dao động âm khí rất mạnh gần giống như oán khí, rất kì lạ." Chàng trai lo lắng nói.
"A, làm sao có thể chứ?" Giọng nói ôn hòa vang lên mang theo sự nghi ngờ: "Rõ ràng trước đây đã nhiều lần phái người đi điều tra cũng không có kết quả mà?"
"Chuyện này tôi cũng không rõ, nhưng lần hơi nguy, vả lại giờ này chưa tới trưa mà xuất hiện thì..." Chàng trai đang lo thì bị cắt ngang bởi giọng thanh lãnh không điểm gợn sóng:
"Đi qua đó." Rồi người đó cũng đi ra ngoài không thèm liếc nhìn hai người đang ngẩn ngơ.
"A, Dã Tĩnh Nghiêm, đợi mình với!" Thấy cánh cửa đang dần khép lại, thì chàng trai có giọng nói ôn hòa mới bừng tỉnh vội vàng hô lên, tay thì quơ lên bàn lấy gì đó liền cất bước chạy theo cũng không quên lôi theo chàng trai kia đang trong trạng thái hóa đá tới khi bị kéo đi mới hoàn hồn, tay phải không tự chủ mà xoa lên tay còn lại, rùng mình một cái, thật lạnh mà........
"Hội trưởng, bên khu vực kí túc xá học sinh nữ có dao động." Một giọng nói nghiêm túc vang lên trong căn phòng trắng tinh khôi, đôi mắt thẳng tắp nhìn vào người ngồi sau bàn gỗ.
"À, không phải có hội học sinh rồi sao?" Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên như không có chuyện gì, đôi mắt chăm chú nhìn vào xấp hồ sơ.
"Nhưng dòng khí tức này rất kì lạ?" Chàng trai đó nhíu mày nói.
"Ai thông báo?" Giọng nói đó vẫn bình thản như trước.
"Một siêu linh...." Chưa nói xong đã bị cắt đứt.
"Vậy đi thôi Liêm Mặc." Chàng trai ngồi sau bàn đứng lên đi ra ngoài, chàng trai mặt nghiêm túc cũng đi theo sau.......
"Chỉ là sao?" Tiêu Vĩ sốt ruột hỏi.
"... Hơi lạnh." Cô nhếch môi lên, đôi mắt khẽ liếc qua cái tủ nào đó.
"A..." Tiêu Vĩ hơi kinh ngạc, sau đó anh vỗ vào đầu cái 'bốp', sau anh có thể quên những nơi bị nhiễm ma khí (gồm âm khí, oán khí, quỷ khí) đều âm u lạnh lẽo cơ chứ, em ấy không lạnh mới lạ, mà em ấy lại là người thường không phải thông linh sư... (Thống nhất Tiêu Vĩ xưng hô với Linh Âm là em ấy hay em đi, nó hay gì đó đều lượt bỏ hết!)
"Linh Âm, hay em qua ở chung với anh đi..." Tiêu Vĩ dừng lại nhìn xung quanh phòng, ngập ngừng nói: "Nơi này quá âm u rồi."
"Hử?" Cô khẽ nhìn Tiêu Vĩ, sau người anh quý mến của mình tốt đột xuất nhở?
"Nơi này anh thấy không ổn, vả lại em là em gái anh, ở chung có sau đâu, hồi nhỏ còn ăn chung ngủ chung mà." Tiêu Vĩ nghiêm túc nói hơi vô tội nhìn cô.
"Tại sao không ổn vậy, anh trai yêu quý của em?" Cô nhướng mi cười khẽ nói.
"Khụ khụ... Nơi này đã được điều tra nhiều lần nhưng không có kết quả, mà người ở đây luôn suy yếu, mất tinh thần, anh sợ..." 'Ực' anh nuốt một ngụm nước bọt, hơi lo lắng nhìn cô, nhưng anh chưa nói xong đã bị cô ngắt lời:
"Tiêu Vĩ, đừng tưởng em ngu ngốc, từ lúc em nhận bài khảo hạch thì em biết trường này là trường gì, có nhiệm vụ gì, đặt biệt là hội học sinh sinh viên các anh, nếu có gì không ổn thì anh giải quyết đi, đừng quên anh là phó hội trưởng sinh viên, cũng nhắc lại lần nữa, em có thể vào trường này không chỉ dựa vào điểm thi mà còn thực lực nếu không em sao có thể xếp vào 12S chứ!?"
Cô lạnh lùng nhìn anh nói như gió mùa đông vậy.
"Em... Em là... là thông linh sư???" Tiêu Vĩ há hốc mồm không tin chỉ vào cô, không thể nào, dù bị tách ra gần lăm năm nhưng sao anh không biết em ấy là thông linh sư chứ, dù gì từ nhỏ tới lớp 7 thì hai anh em vẫn học chung trường mà, nhưng tại sao anh không biết gì cả? Hay năng lực của em ấy kích phát trễ? Đúng vậy, chắc chắn là vậy! Nếu không làm sao anh không biết chứ và nhà trường không phát hiện? (Năm lên cấp ba Tiêu Vĩ được nhận giấy nhập học tuyển thẳng vào trường Quân Đông.)
"Phải, là siêu linh." Cô hít nhẹ một hơi, nói tiếp: "Quả là một oán linh thú vị!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!