Năm giờ chiều, tôi hoàn tất thủ tục xuất viện.
Các y tá đều rất ngạc nhiên:
"Lúc quan trọng thế này, chồng chị lại không có mặt sao?"
Tôi mỉm cười với họ.
"Không sao đâu, tự tôi cũng làm được."
Sáu giờ chiều, tôi bắt một chiếc taxi, đến khu biệt thự kia.
Chàng bảo vệ ở cổng vẫn nhớ tôi, niềm nở chào hỏi:
"Chị lại đến thăm bạn à?"
Tôi gật đầu.
"Phiền anh mở cổng giúp tôi được không?"
"Đương nhiên rồi!"
Sáu giờ mười, tôi đứng trước cửa nhà Lâm Cẩm.
Điện thoại rung lên, Tần Thận gửi một tin nhắn.
[A Ly, tối em muốn ăn gì? Anh sẽ mua về cho em.]
Tôi không biểu cảm, tắt màn hình điện thoại, nhập mật khẩu.
"Tích —"
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Cửa mở ra.
Bên trong, ba người đang ngồi quây quần bên bàn ăn.
Trên bàn bày một chiếc bánh sinh nhật, Lâm Cẩm cười rạng rỡ hát bài hát mừng sinh nhật, đang đội mũ sinh nhật cho Thành Thành.
Tần Thận ngồi quay lưng về phía tôi, cúi đầu nhìn vào điện thoại.
"Bánh sinh nhật chứ gì."
Giữa bài hát, tôi chậm rãi nói ra mấy chữ.
Lâm Cẩm ngừng hát ngay lập tức.
Cô ta quay đầu lại nhìn tôi, khuôn mặt hiện rõ sự hoảng hốt.
Bóng lưng của Tần Thận vẫn không động đậy.
Tuy tư thế không thay đổi, nhưng lại như cứng đờ ngay trong khoảnh khắc ấy, hoàn toàn đông cứng lại.
"Dì ơi, dì là bạn của ba mẹ cháu hả?
Dì cũng đến chúc mừng sinh nhật cháu hả?"
Thành Thành với khuôn mặt nhỏ đỏ hồng, cất tiếng ngây thơ trong trẻo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!