Tôi thở dài một tiếng.
"Vậy thì... cô cứ yên ổn l.à. m t.ì.n. h nhân trong bóng tối không phải tốt hơn sao?
"Tại sao lại phải bày ra màn kịch "cạo râu" ấy làm gì?"
18
Lâm Cẩm cắn chặt môi, trừng mắt nhìn tôi.
Tôi mỉa mai nói:
"Tần Thận là người có sạch sẽ thái quá, tuyệt đối không thể chấp nhận chuyện d.a. o cạo râu còn dính lông.
"Cho nên, cái d.a. o cạo ấy là cô làm giả đúng không?"
"Khi Tần Thận trân trọng lấy đôi găng tay tôi từng tặng anh ta ra, tôi chợt hiểu, dù anh ấy có phản bội tôi, cũng sẽ không bao giờ để tôi tự tay đan cho anh một chiếc khăn quàng cổ, rồi lại mang đi buộc vào nắp bồn cầu."
"Cho nên hôm đó, chắc chắn cô đã phát hiện tôi đi theo phía sau đúng không?
"Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, cô tạo ra hiện trường giả:
"Dàn dựng chuyện d.a. o cạo có râu, buộc khăn đỏ lên bồn cầu.
"Đặt nội y gợi cảm lên gối."
"Sau khi quay về, thấy xe tôi vẫn chưa rời đi, cô thậm chí còn cố ý diễn cảnh thân mật với Tần Thận ngay trước mặt tôi. Đúng là trơ trẽn không biết xấu hổ!"
Tôi lạnh lùng nhìn cô ta.
"Cho nên, tất cả đều bắt nguồn từ lòng tham của cô.
"Nếu không phải cô khiến tôi bắt đầu nghi ngờ từ chuyện nhỏ nhặt như việc cạo râu.
"Có lẽ cô vẫn còn đang sống những ngày tháng âm thầm làm "gia đình ba người" với Tần Thận."
"Tham thì thâm, Lâm Cẩm, cô trách được ai?"
Bỗng một bóng người lao đến như bay, bóp chặt lấy cổ Lâm Cẩm.
Tần Thận mắt đỏ ngầu, gào lên giận dữ:
"Hóa ra là cô! Hóa ra tất cả đều là tại cô!
"Đồ đàn bà độc ác xảo quyệt!
"Cô hại cha mẹ tôi c.h.ế. t thảm, giờ lại khiến tôi mất Giang Ly!
"Cô là sao chổi, là kẻ khắc mệnh tôi!
"Vậy mà cô còn dám xuất hiện trước mặt Giang Ly, tôi phải g.i.ế. c cô!"
Lâm Cẩm bị bóp cổ đến mức mắt trắng dã, cơ thể dần mềm nhũn ngã xuống.
Hai bảo vệ bên đường vội lao đến, cố hết sức kéo anh ra, cuối cùng cũng giải cứu được Lâm Cẩm khỏi tay anh.
Tần Thận như phát điên, vẫn không ngừng gào lên:
"Tôi phải g.i.ế. c cô! Giết c.h.ế. t cô!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!