Khác với thủ đô phồn hoa nhà cao tầng san sát, khí hậu bên Thiên Cầm ấm áp ẩm ướt hơn, thích hợp cho các loại động thực vật sinh trưởng, một đường đi tới có thể thấy rất nhiều nông trường lớn và các nhà kính trồng hoa, ngay cả không khí tựa hồ cũng có mùi thơm ngát nhàn nhạt.
Trang viên tư nhân của công chúa Tây Nhã nằm phía sau một vườn nho, phong cách biệt thự điền viên, xung quanh cây cỏ xanh um tươi tốt, cuộc sống vừa thanh nhàn lại yên ổn.
Lạc Phi cùng Ai Mễ Nhĩ vừa bước xuống phi hành khí, quản gia liền bước tới nghênh đón.
Vị quản gia này Lạc Phi biết, thấy ông khom người hành lễ, cậu vội đưa tay đỡ ông: "Không có người ngoài ở đây, miễn mấy thứ lễ tiết kia đi."
Quản gia cười tủm tỉm nói: "Vâng đại hoàng tử. Ngài mau vào nhà đi, phu nhân đã chuẩn bị xong cơm tối rồi."
Lạc Phi vừa mới tiến vào cửa, công chúa Tây Nhã đã bước nhanh tới, thực ôn nhu ngẩng đầu nhìn cậu: "Lạc Phi cao lên không ít a, lần trước gặp con chỉ cao hơn cô một chút, giờ cô chỉ đứng tới ngực con thôi a."
Mười tám tuổi chính là thời kì sinh trưởng cơ thể của alpha, mới một năm rưỡi không gặp, đại hoàng tử cư nhiên đã cao hơn mười cm, dáng người cũng gần bằng cha mình.
Lạc Phi nhẹ nhàng ôm lấy công chúa, cười nói: "Cô, thân thể cô tốt hơn chưa?"
Tây Nhã gật đầu: "Cô khỏe lắm. Phụ vương mẫu hậu con có khỏe không? Cũng hơn một năm rồi cô không về đế đô."
"Yên tâm đi, bọn họ đều khỏe lắm." Lạc Phi lấy một cái hộp tinh xảo trong ba lô đưa qua: "Đúng rồi, đây là quà phụ vương bảo con đưa cho cô."
Tây Nhã mở hộp, là một chiếc vòng cổ ru bi rất tinh xảo. Bên trong không gian có chứa một đài cơ giáp trí năng thiên về trị liệu, có thể giám sát tình huống thân thể chủ nhân, này hiển nhiên là sản phẩm mới được nghiên cứu gần đây, có tiền cũng chưa chắc mua được.
Tây Trạch thân là bệ hạ bận rộn chính vụ, cư nhiên lại tặng một món quà tri kỷ như vậy. Tây Nhã cẩn thận cất vòng cổ, ánh mắt có chút ướt át: "Nó vẫn luôn nhớ tới người chị này a."
"Phụ vương chính là bận quá không có thời gian, có cơ hội cô về đế đô chơi."
Tây Nhã gật đầu: "Ừm, chờ thân thể tốt hơn một chút, cô nhất định sẽ dành thời gian quay về."
Tiếp đó cô dẫn Lạc Phi tới phòng ăn, quả nhiên trên bàn đã bày sẵn thức ăn vô cùng phong phú.
Tây Nhã thực ôn nhu nhìn Lạc Phi: "Ăn cơm trước đi, đều là cô tự tay làm."
Lạc Phi bất đắc dĩ nói: "Sức khỏe cô vốn không tốt, đừng xuống bếp nhiều, chuyện bếp núc cứ giao cho người hầu làm là tốt rồi."
"Khó có dịp con tới đây, đương nhiên phải nếm thử tay nghề làm bếp của cô chứ." Tây Nhã gắp thức ăn Lạc Phi thích ăn vào chén cậu, thấy Lạc Phi nhìn nhìn xung quanh liền nói: "Dượng với anh họ con không ở nhà, mấy hôm nay bên công ty khá bận rộn, ở miết bên trại nuôi trồng ở tinh hệ Tuyết Gia ấy, vẫn chưa về được đâu."
Ai Mễ Nhĩ cũng nói chen vào: "Chúng ta hợp tác một hạng mục lớn với tập đoàn Phong Dương nên cha và anh cả phải tự mình qua đó khảo sát."
Nghe tới đây, Lạc Phi không khỏi quay đầu nhìn qua Ai Mễ Nhĩ: "Hợp tác với tập đoàn Phong Dương à?"
"Ừ." Ai Mễ Nhĩ giải thích: "Cậu không rõ mấy chuyện kinh doanh này đâu, xét về lĩnh vực trình tự trí năng thì tập đoàn Phong Dương đang làm tốt nhất. Trại nuôi trồng của chúng ta vừa lúc cần đổi mới trình tự trí năng nên cha với anh cả mới hợp tác với tập đoàn Phong Dương."
Cha Ai Mễ Nhĩ là phú thương nổi tiếng về kinh doanh thực phẩm, dưới tay có không ít nông trường cùng trang trại nuôi trồng hoa quả, chất lượng sản phẩm xếp hàng đầu đế quốc, theo lời Ai Mễ Nhĩ, lần này hợp tác với tập đoàn Phong Dương hẳn là muốn cải tiến trình tự quản lý trí năng, cường cường liên thủ, tăng cao hiệu suất gia công thành phẩm.
Ai Mễ Nhĩ nói tiếp: "Bởi vì lần hợp tác này nên Mạc lão mới mời chúng ta tham dự tiệc sinh nhật. Cha bận việc bên Tuyết Gia tinh nên bảo anh đi thay."
Tây Nhã bất đắc dĩ nhìn con trai: "Lạc Phi không thích nghe mấy chuyện kinh doanh này nọ đâu, ăn cơm trước đi."
Bất quá Lạc Phi mỉm cười nói: "Không sao, con cảm thấy rất thú vị."
Công chúa Tây Nhã có chút ngoài ý muốn: "Thật à? Không phải con không hứng thú với mấy chuyện kinh doanh mua bán à?"
Lạc Phi thẳng thắn nói: "Chỉ là con có hứng thú với Mạc gia của tập đoàn Phong Dương thôi, gần nhất vẫn luôn nghe thấy cái tên này."
Tây Nhã nghĩ nghĩ nói: "Danh tiếng tập đoàn Phong Dương quả thật rất lớn, hiện giờ người nắm quyền là Mạc Khải Minh, vẫn luôn nằm trong mười vị tài phú đế quốc. Cô cũng không hiểu chuyện trong giới kinh doanh cho lắm, chỉ nghe dượng con nói một chút, ông ấy rất tán thưởng Mạc tổng, nói Mạc tổng rất nhạy bén trong lĩnh vực kinh doanh, luôn nắm bắt được thị hiếu."
Ai Mễ Nhĩ gắp một miếng thịt bò vào chén công chúa Tây Nhã: "Mẹ cần chi phải hiểu mấy chuyện này, con với cha phụ trách kiếm tiền, mẹ chỉ cần phụ trách tiêu tiền là tốt rồi."
Tây Nhã bật cười, Lạc Phi nghe vậy cũng cong khóe môi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!