Trọng Minh xuất hiện vấn đề, Bố Lai Ân liền đưa bốn nhỏ tới phòng làm việc của mình trên lầu bốn.
Lầu bốn có một hành lang thật dài, hai bên hành lang là một loạt cửa bạc chỉnh tề, mỗi cánh cửa đều được khóa chặt, bên trong hiển nhiên đều là linh kiện cơ giáp quý giá.
Bố Lai Ân đi tới cuối hành lang, thông qua kiểm nghiệm đồng tử mở cửa kim loại trước mặt.
Nơi này rộng cỡ một sân bóng nhỏ, có không ít dụng cụ được đặt lung tung, trước kia Mạc Hàm từng tới nhà xưởng chế tạo phi thuyền trí năng, phần lớn thiết bị bình thường anh đều biết, chỉ thấy Bố Lai Ân mở dụng cụ kiểm tra cơ giáp màu đen, sau đó nhìn về phía Lạc Phi nói: "Con khởi động Trọng Minh đi, chú sẽ kiểm tra tỉ mỉ."
Lạc Phi lập tức thức tỉnh Trọng Minh trong không gian.
Một lát sau, một đài cơ giáp thật lớn xuất hiện trước mặt mọi người. Đài cơ giáp này quả nhiên được tạo hình theo trọng minh điểu trong truyền thuyết, thân cao hơn hai mươi thước, giang rộng cánh thì dài đến năm mươi thước, toàn thân có màu bạc, óng ánh sáng bóng dưới ánh đèn, đường cong thân mình lưu sướng tuyệt đẹp, hệt như một con phi điểu to lớn tung cánh.
Theo cơ giáp khởi động, ánh mắt nó lóe lên một tia sáng lóa mắt, ánh sáng trắng ngà nháy mắt chiếu sáng toàn bộ khu vực trước mặt.
Mạc Hàm cảm thấy trước mắt sáng ngời… đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy hình thái nguyên thủy nhất của Trọng Minh. Thật không hổ là cơ giáp trí năng cấp S, tạo hình uy phong biết bao nhiêu.
Bố Lai Ân ngồi trên thiết bị kiểm tra, điều khiển thiết bị đưa mình lên đến vị trí khoang điều khiển của Trọng Minh, sau đó bắt đầu kiểm tra hệ thống trí năng của nó.
Rất nhanh Bố Lai Ân đã tra ra nguyên nhân, trong lòng không khỏi nghi hoặc… hệ thống của Trọng Minh không hề có dấu hiệu xâm nhập từ bên ngoài, ngược lại giống như tự phong bế. Nguyên nhân tạo thành tình huống này bình thường là do cơ giáp phán đoán có ngoại vật bên ngoài muốn xâm nhập hệ thống tư liệu cùng kí ức, để tránh tình trạng bị mất tư liệu, cơ giáp sẽ chọn lựa hình thức tự phong bế, niêm phong toàn bộ số liệu.
Trọng Minh dù sao cũng là cơ giáp của đại hoàng tử, sau khi kết hợp tinh thần thì nó cùng đại hoàng tử sẽ có kí ức tương thông, hệ thống của Trọng Minh sẽ lưu lại toàn bộ kí ức của chủ nhân, thậm chí là tư duy.
Trước đó Bố Lai Ân thiết kế hệ thống phong bế này chỉ đề phòng vạn nhất. Trong tình thế cực kỳ hung hiểm, nếu không có cách nào đối phó địch nhân thì có thể tiến vào trạng thái phong tế, hoàn toàn niêm phong số liệu trong hệ thống, không để người khác đánh cắp được bí mật của đại hoàng tử cùng vương thất.
Bố Lai Ân quay đầu lại nhìn Lạc Phi, một tia xấu hổ vừa lóe lên trong mắt đại hoàng tử đã cho ông đáp án.
Trọng Minh tự mình phong bế hệ thống, gần nhất đại hoàng tử không hề gặp nguy hiểm, nó làm vậy hiển nhiên là do Lạc Phi ra lệnh.
Bối Lai Ân hơi nhướng mày nói: "Lạc Phi, con lên đây đi, vấn đề của Trọng Minh khá đặc biệt, cần dùng tinh thần lực của con cưỡng chế khởi động hệ thống để chúng ta tiến vào bên trong kiểm tra."
Trước lúc biết rõ nguyên nhân vì sao Lạc Phi phải làm vậy, Bố Lai Ân tự nhiên sẽ không vạch trần, coi như là cấp chút mặt mũi cho đại hoàng tử.
Lạc Phi mỉm cười cảm kích, lập tức theo Bố Lai Ân tiến vào khoang điều khiển, đóng cửa lại.
Lúc này Bố Lai Ân mới cười tủm tỉm nói: "Nói đi, vì sao lại bảo Trọng Minh tự phong bế hệ thống?"
Bố Lai Ân chính là người chế tạo Trọng Minh, Lạc Phi sớm đã đoán được ông sẽ lập tức nhìn ra vấn đề, đương nhiên cũng không thể giấu diếm, thẳng thắn nói: "Chú Bố Lai Ân, là thế này, con bảo Trọng Minh làm vậy để lấy cớ tới gặp chú. Con phát hiện Y Mạn hình như thích Mạc Hàm, con muốn ngăn cản chuyện này, không thể để hai người họ ở cùng một chỗ."
Nghe tới đây, Bố Lai Ân không khỏi bật cười: "Chẳng lẽ con thích Y Mạn nhà chúng ta à?"
Vẻ mặt Lạc Phi có chút mờ mịt: "… không phải."
Bố Lai Ân tán thưởng nhìn Lạc Phi: "Y Mạn nhà chúng ta tính cách hoạt bát, từ nhỏ đã thích trêu chọc khi dễ con, bất quá kỳ thực nó rất đáng yêu, không có có ý xấu."
Ông đi tới vỗ nhẹ bả vai Lạc Phi: "Ánh mắt con tốt lắm, coi trọng Y Mạn nhà chúng ta, kia không phải thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lơn dưỡng thành tình cảm sao? Ba ba Y Mạn với ba ba con là anh em họ, huyết thống hai đứa kỳ thực không tính là trực hệ, có thể kết hôn được. Bất quá tuổi tác hai đứa còn quá nhỏ, chú đề nghị các con không nên kết hôn sớm như vậy."
Lạc Phi: "… … …"
Khả năng bổ não của chú còn mạnh hơn con a!
Con mới không thích omega kỳ quái nhà chú, người con thích là Mạc Hàm…
Lạc Phi xấu hổ giải thích: "Chú, con không thích Y Mạn, tụi con từ nhỏ đã cùng lớn lên, tình cảm hệt như anh em ruột vậy, con cũng hi vọng Y Mạn có thể tìm được một alpha thật lòng yêu thích. Thế nhưng không thể là Mạc Hàm, hai người ấy không thích hợp."
Bố Lai Ân vuốt cằm suy nghĩ: "Chú thấy thái độ Y Mạn đối với Mạc Hàm chỉ là bằng hữu mà thôi, Y Mạn nhà chúng ta chính là vậy, từ nhỏ đến lớn đã dẫn mười mấy alpha về nhà chơi rồi, con không cần lo lắng, nó sẽ không ở cùng một chỗ với Mạc Hàm nhanh vậy đâu. Hơn nữa, nếu nó thực sự muốn tìm bạn trai thì vẫn chú đây tọa trấn mà. Trước đó chú có hỏi ý nó rồi, nó bảo phải qua 25 tuổi mới nghĩ tới chuyện kết hôn, giờ còn sớm lắm."
Lạc Phi ho nhẹ một tiếng: "Vậy thì tốt rồi."
Chỉ cần Y Mạn không ở cùng một chỗ với Mạc Hàm thì cậu có thể an tâm theo đuổi Mạc Hàm a.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!