Chương 77: Phiên Ngoại 1: Hôn Em Dưới Dải Ngân Hà

Những người đã thầm yêu nhau từ thời học sinh, khi chính thức yêu đương luôn có chút gì đó khác biệt.

Dùng lời của Ôn Thư Bạch để nói, thì đó chính là họ quá xót xa cho nhau, luôn suy nghĩ cho đối phương, muốn dành nhiều thời gian hơn nữa

để ở bên người mình yêu.

Hai con người bận rộn tranh thủ từng chút thời gian rảnh rỗi, cố gắng sắp xếp để được ở bên người yêu dấu, thế nào cũng thấy không đủ, dường như đang cố gắng bù đắp cho bảy năm đã bỏ lỡ.

Tiết Chiêm phải quán xuyến tập đoàn Lãng Phong. Sau khi anh nắm quyền, phương hướng phát triển của tập đoàn theo đó mà thay đổi, các mảng đầu tư trước đây phần nhiều bị cắt giảm, lại thêm rất nhiều lĩnh

vực và mảng kinh doanh mới, vô số việc chờ anh quyết định, do anh làm chủ.

Tuy nói anh là chủ tiệm của chi nhánh số một tiệm hoa "Đậu Đỏ", đã đầu tư một lượng lớn tài chính cho tiệm hoa, cũng thích đến chi nhánh, nhưng thực tế không có thời gian lo liệu việc kinh doanh hàng ngày. Một phó quản lý do Hứa Giai Ninh đề cử đang đảm nhận công việc thường nhật.

Còn Hứa Giai Ninh thì kinh doanh tiệm hoa tổng "Đậu Đỏ", ngoài việc hỗ trợ kết nối cho hạng mục phủ xanh của "Dự án Đào Nguyên", còn có việc hợp tác với Hạ Toái Quỳnh để ra mắt dòng nước hoa hoa tươi. Cô

thực ra thường xuyên đến chi nhánh số một để khảo sát tình hình kinh doanh, thấy đà phát triển tốt, còn lên kế hoạch nửa cuối năm 2024 sẽ mở chi nhánh thứ hai.

Hai người thực sự đã trở thành những con người bận rộn.

Trong những khoảng nghỉ giữa công việc, không phải là Tiết Chiêm chạng vạng lái xe đến tiệm hoa của Hứa Giai Ninh, chỉ để cùng cô ăn một bữa tối ngắn ngủi. Thì lại là Hứa Giai Ninh giữa trưa đội nắng đến tập đoàn Lãng Phong, chỉ để dặn dò Tiết Chiêm đang bù đầu với các

cuộc họp phải ăn cơm tử tế.

Những ngày như vậy kéo dài mấy tháng, tuy vất vả, nhưng cũng rất đáng.

Nhưng trong một lần tụ tập nhỏ, Thương Tự, người ngoài cuộc tỉnh táo, cuối cùng cũng lên tiếng: "Thay vì cứ chạy qua chạy lại hai bên, sao không dọn về ở chung đi."

Đúng là một lời làm bừng tỉnh người trong mộng.

Khoảng cách giữa tập đoàn Lãng Phong và tiệm hoa "Đậu Đỏ" không hề gần, mấy tháng qua, thời gian họ lãng phí trên đường đi không hề ít.

Thật sự chưa từng nghĩ đến chuyện sống chung. Giờ đây khi Thương Tự đề nghị, cả hai trầm ngâm.

Tiết Chiêm vẫn luôn sống một mình, còn Hứa Giai Ninh thì ở cùng mẹ cô. Có lẽ nhịp sống những năm qua đã trở thành thói quen của mỗi người, rất ít khi nghĩ đến việc thay đổi.

Theo lý mà nói, yêu nhau đã hơn nửa năm, tình cảm sớm đã vững chắc.

Ở cùng nhau, có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian lãng phí trên đường, còn có thể có thêm nhiều khoảnh khắc ấm áp bên nhau.

Nhưng suy nghĩ kỹ lại, hai người ở cùng nhau, Tiết Chiêm – kẻ độc thân tự do này, đương nhiên là một vạn lần đồng ý.

Tuy nhiên, về phía Hứa Giai Ninh, lại cần phải xa người mẹ tình cảm rất tốt của mình, khó tránh khỏi do dự.

Cho nên rốt cuộc có muốn sống chung bây giờ hay không, Tiết Chiêm muốn nghe ý kiến của Hứa Giai Ninh hơn.

Còn Hứa Giai Ninh, lại muốn nghe ý kiến của Đoạn Tĩnh Thu.

Hôm đó khi về đến nhà, mẹ cô như thường lệ đã nấu một bàn thức ăn. Toàn là những món Hứa Giai Ninh thích ăn, nhưng trên bàn cơm, đũa của Hứa Giai Ninh lại chẳng động mấy.

Không ai hiểu con gái bằng mẹ. Bà Đoạn Tĩnh Thu lập tức nhìn ra cô có tâm sự, hỏi nguyên nhân, lại bật cười: "Luyến tiếc mẹ, cho nên bây giờ đang do dự không biết có nên dọn ra ngoài, ở cùng Tiểu Chiêm không?"

"Vâng ạ." Hứa Giai Ninh chống hai khuỷu tay lên bàn, hai tay ôm mặt, mày nhíu lại. "Tiết Chiêm nói sẽ nghe theo ý con nhưng con lại quyết tâm dọn ra ngoài được."

"Sắp 27 tuổi rồi mà còn muốn ở với mẹ à." Đoạn Tĩnh Thu cười, đưa tay véo nhẹ má cô. "Đều ở Nam Thành cả, cũng không xa. Đây là còn muốn tiếp tục làm con gái rượu của mẹ sao?"

"27 thì sao chứ?" Hứa Giai Ninh khẽ phản bác. "Con gái rượu của mẹ cũng có gì không tốt, con còn muốn làm cả đời nữa cơ."

Đoạn Tĩnh Thu không nói gì, cô nói tiếp: "Đúng là không xa lắm, nhưng dù sao vẫn là ở riêng, không thể ngày nào cũng về được. Con dọn đi rồi, mẹ biết làm sao? Mẹ sẽ cô đơn. Con không thể vì Tiết Chiêm mà bỏ mẹ lại được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!