Chương 47: (Vô Đề)

Đã là giữa tháng Mười, thời tiết se lạnh.

Trong một góc phố nội thành sầm uất, tiệm hoa "Đậu Đỏ" vẫn ấm áp như mùa xuân.

Mọi người thích mua một bó hoa tươi khi đi ngang qua tiệm hoa "Đậu Đỏ", để tăng thêm chút dư vị tốt đẹp cho cuộc sống. Cũng thích trò chuyện vài câu với cô chủ tiệm trẻ tuổi thông minh, nghe cô thuận miệng kể những câu chuyện về hoa.

Một vài khách quen của tiệm nhớ tên cô chủ, thân mật gọi cô là "Giai Ninh", thường ngày qua lại như bạn bè.

Sau khi quan hệ thân thiết hơn một chút, có người tò mò hỏi về nguồn gốc tên tiệm hoa, Hứa Giai Ninh chỉ đáp: "Đây là một bài thơ mẹ tôi rất thích."

Cô không cần nói thêm, đối phương cũng có thể cười ngâm nga cả bài

《Tương Tư》 của Vương Duy.

Hồng đậu sinh nam quốc, xuân lai phát kỷ chi. Nguyện quân đa thái, vật thử tối tương tư.

(Đậu đỏ sinh ở phương nam, mùa xuân về lại nở mấy cành. Mong anh hái nhiều đậu đỏ, vật ấy chứa đựng mối tương tư.)

Năm đó tiệm hoa dời đi, hai mẹ con luôn muốn có một khởi đầu mới, thế là đổi tên tiệm. Mẹ cô, Đoạn Tĩnh Thu, muốn đổi tên tiệm thành "Đậu

Đỏ" là vì đậu đỏ trong thơ còn được gọi là cây tương tư, ký thác nỗi nhớ mong của bà dành cho chồng.

Giống như chiếc chuông gió cũ màu bạc, giờ đây đã được treo lên lại, vẫn như xưa.

Hứa Giai Ninh cũng nhớ thương ba, nhưng cũng có chút tư tâm, muốn đổi thành "Đậu Đỏ", là vì ý nghĩa của bài hát 《Đậu Đỏ》 mà cô yêu thích nhất của Vương Phi đối với cô.

Nhưng trăm sông đổ về một biển, hai mẹ con đều thích cái tên mới này.

Đoạn Tĩnh Thu kinh doanh tiệm hoa "Đậu Đỏ" bảy năm, tuổi tác ngày một lớn, tinh thần không còn được như trước. Hứa Giai Ninh hiện tại đã hoàn toàn tiếp quản tiệm hoa, để mẹ nghỉ ngơi nhiều hơn, còn cô thì lo liệu công việc hàng ngày của tiệm.

Sau mấy năm tích lũy tài chính, bây giờ Hứa Giai Ninh cũng không quá eo hẹp về chi phí. Vì thế gần đây cô còn đang cân nhắc, muốn tìm một thời điểm thích hợp để mở một chi nhánh, xây dựng tiệm hoa "Đậu Đỏ" thành một thương hiệu.

Buổi trưa, trong tiệm lại có một vị khách đến mua hoa.

Hứa Giai Ninh gói xong bó hoa thanh cúc màu lam mà khách đã chọn, thuận miệng hỏi thăm mục đích sử dụng của đối phương.

Biết được khách muốn tặng cho người bạn thân sắp xuất viện, cô gật đầu: "Hoa thanh cúc đại diện cho tình bạn, hoa thanh cúc màu lam còn có một ý nghĩa là sự tái sinh, mang ý nghĩa rất thích hợp ."

Vị khách nhìn thấy tấm thiệp ghi ý nghĩa hoa thanh cúc màu lam còn in hình nhân mã, không khỏi tò mò hỏi đó là gì.

"Đây là nhân mã Chiron trong thần thoại Hy Lạp." Hứa Giai Ninh đưa bó hoa cho khách, rồi ngồi xuống bàn làm việc tỉa tót lại mấy chậu hoa trong tiệm, thấy cô gái có hứng thú, lại giới thiệu thêm, "Chiron học rộng tài cao, là thầy của rất nhiều anh hùng Hy Lạp cổ đại. Chiron từng bị thương nặng, ông đã thử dùng hoa thanh cúc màu lam đắp lên vết thương để giải độc, cuối cùng hoa thanh cúc đã chữa khỏi cho ông."

"Ra là hoa tươi còn có nhiều câu chuyện như vậy, trước đây tôi chỉ thấy nó đẹp thôi." Cô gái mua hoa ôm bó thanh cúc màu lam ngắm nghía lại, dường như càng thêm yêu thích hơn so với lúc ban đầu chỉ chọn bằng mắt.

Sau đó cô ấy nhìn về phía Hứa Giai Ninh, không khỏi thốt lên một tiếng khen ngợi: "Chủ tiệm ơi, bạc hà nhà cô tốt tươi quá."

Hứa Giai Ninh cúi đầu nhìn chậu bạc hà trong tầm tay mình, lá cây quá tốt tươi, sắp dài ra như cây lan chi rồi, cô vội vàng cầm kéo, chuẩn bị tỉa

bớt bạc hà.

Dường như kể từ ngày Hứa Giai Ninh nhận được điện thoại của bác Trần, bạc hà, thứ mà tiệm hoa bảy năm không nhập hàng, lại một lần nữa xuất hiện.

"Bạc hà có câu chuyện thần thoại nào không?" Vị khách hỏi.

Hứa Giai Ninh còn đang suy nghĩ, chưa kịp mở miệng, đã nghe thấy một giọng nam trong trẻo mát lành từ cửa truyền đến: "Trong thần thoại Hy Lạp, nàng tiên xinh đẹp Menthe được Minh Vương Hades yêu mến, dẫn đến sự ghen tuông của vợ Minh Vương. Vợ Minh Vương đã biến nàng thành một loài cỏ dại ven đường, chịu người đời chà đạp. Nhưng nội tâm nàng kiên cường, càng bị giày vò, hương thơm lại càng nồng nàn.

Mọi người đã gọi loài cỏ nhỏ tỏa hương thơm mát lạnh này là bạc hà."

Không cần ngẩng đầu, dường như cũng có thể nhận ra đây là giọng của anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!