Buổi chiều đám người Henri quay về, nhìn thấy thi thể nằm la liệt, còn một cỗ thi thể La Sát thú Vương, vô cùng kinh ngạc, điên cuồng kêu trời kêu đất, tròng mắt suýt nữa thì rơi xuống đất.
Vương Thường Vinh vốn dĩ muốn hạ độc giết chết những người này, nhưng Giang Ly cản lại.
Muốn nhờ vào Giang Ly để ra ngoài, Vương Thường Vinh cũng không thể không nể mặt.
Đám người Henri nhìn thấy hung thần ác sát Vương Thường Vinh, cũng biết là nhân vật hung ác trong những tên côn đồ, không dám tiến lại gần, ẩn núp sang một hang động khác.
Một đêm bình yên vô sự.
Những ngày tiếp theo, Vương Thường Vinh và Giang Ly thỏa thuận, hai người và Tuyết Linh Lạc Hàm bắt đầu chạy không ngừng trên mảnh đất hoang đầy đá vụn, tìm La Sát thú đánh chết.
Vì Giang Ly không thiếu nguồn nước, tiếp tế đầy đủ, cho nên bốn người căn bản cũng không có chút cố kỵ nào, hơn nữa trong một hang động rất xa tìm được muối.
Cứ vậy, hoàn cảnh ác liệt trên La Sát tinh ngược lại trở thành thiên đường yên vui của bọn họ.
Đối với điểm này, Giang Ly cũng biết rõ, La Sát tinh chắc chắn không phải là tuyệt địa, có thể sinh tồn được trên này đều là những cường giả, người của đại học Tinh Không sẽ không để tất cả thí sinh chết hết, cuộc thi này cũng không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa.
Mười lăm ngày liên tiếp, thời gian thi của đã qua một nửa.
Thân thể của bốn người càng lúc càng mạnh mẽ hơn, nhất là Lạc Hàm và Tuyết Linh tiến bộ rất nhanh, các cô dưới ánh nắng mặt trời soi chiếu, vốn dĩ chỉ cần một hai ngày toàn thân sẽ rạn nứt, cuối cùng trở thành một cái xác khô, nhưng các cô học được một cách, đó là hòa tan Cơ Hóa Nhục vào trong nước, biến thành một chất keo, sau đó thoa lên da, trở thành một thứ giống như kem chống nắng vậy.
Cứ như vậy chạy dưới ánh nắng gay gắt, ánh sáng mãnh liệt của Hằng tinh kia không có bất kỳ tổn thương nào với làn da, toàn thân thậm chí có một luồng khí tức mát lạnh, nhiệt độ giảm xuống rất nhiều.
Nhất là buổi tối, trên người cũng bôi một lớp dầu trơn này, lập tức sẽ hồng hào, còn thoải mái hơn ngồi gần bếp lửa.
Thậm chí, trong nhiệt độ -50°, người còn có thể đứng bên ngoài, tôi luyện quyền pháp dưới gió lạnh.
Cơ Hóa Nhục quả thực là của quý, là hi vọng trên vùng đất chết La Sát tinh này.
Ban đêm.
Nhiệt độ càng lúc càng thấp, có thể khiến tứ chi con người cóng lạnh, gió to lạnh căm căm, có thể thổi tung một tảng đá lớn lên không trung.
Nhưng toàn thân Giang Ly bôi lớp dầu trơn Cơ Hóa Nhục, hồng hào ấm áp, ra khỏi hang động, đứng bên ngoài tu luyện quyền pháp, thi triển Đại Đế Phong Ấn, cảm nhận tinh túy của gió bão trong không khí lạnh điên cuồng.
Vù vù…
Một chưởng của hắn bổ tới, hình thành lốc xoáy, đối kháng điên cuồng với bên ngoài, cả thân người giống như con thoi xoay tròn, mãnh liệt lao nhanh. Chỉ chốc lát sau, xung quanh người liền ngưng tụ thành một lốc xoáy đặc biệt.
Động tác của hắn càng lúc càng nhanh, mỗi một chưởng bổ ra đều giống như cuồng phong sóng lớn, đánh tan không khí, cuối cùng từng vòng khí bạo khuếch tán ra ngoài, lấy hắn làm trung tâm, trong vòng mười bước chân không ngờ lại gió êm sóng lặng.
Hắn không ngừng tiến lên, tôi luyện chính mình trong phong bạo, Đại Đế Phong Ấn càng lúc càng thành thục hơn, có lúc một số viên đá lớn bay đến, hắn tiện tay một chưởng liền đánh bay, mưa gió không lọt.
Răng rắc…
Lại một trận chưởng phong đập đến, không ngờ là Vương Thường Vinh, toàn thân gã cũng được bôi lớp dầu trơn Cơ Hóa Nhục, tôi luyện trong phong bạo. Gã có được chất dinh dưỡng, lại dùng lượng lớn Cơ Hóa Nhục, Sinh mệnh lực cuối cùng bắt đầu chậm chạp tăng trở lại.
- Ha ha, tiểu tử Giang Ly, tôi đã tôi luyện mười mấy ngày rồi, Sinh mệnh lực cũng khôi phục lên 2.3 rồi. Vương Thường Vinh xông đến, vừa tôi luyện võ học vừa nói: - Mấy ngày nay chúng ta ước chừng giết 3 con La Sát thú Vương rồi nhỉ.
- Tiếc là Sinh mệnh lực của tôi cũng không tăng trưởng gì, vẫn là 2. Giang Ly lắc đầu.
- Hai tiểu nha đầu kia cũng tăng lên 1.5 rồi, không ngờ anh lại không tăng lên chút nào? Vương Thường Vinh cũng có chút nghi ngờ, nhưng sau đó lại bừng tỉnh đại ngộ: - Môn minh tưởng thuật mà anh tu luyện, tế bào não hoạt động quá mạnh, dinh dưỡng tiêu hao quá nhiều, hơn nữa môn võ học này của anh, Đại Đế Phong Ấn, Đại Đế Lôi Ấn, đều là tuyệt học không hai, mỗi lần vận công, đều dẫn động lượng lớn thể năng phát tán ra ngoài, mới khiến Sinh mệnh lực của anh tiến triển chậm chạp.
Nhưng lực sát thương của anh quả thực áp đảo, gần đây tôi thấy anh chém giết La Sát thú, đều là ban ngày, một chưởng bổ ra, cũng có thể từ trong cắt ra.
Giang Ly gật đầu, Sinh mệnh lực của hắn mặc dù là 2, nhưng độ bền bỉ của thân thể và lực sát thương võ học lại tăng lên rất nhiều.
Nhất là lực tinh thần và tế bào não, mạnh lên không chỉ gấp đôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!