- Vương Thường Vinh!
Giang Ly biến sắc, đối với người này hắn mặc dù khâm phục, nhưng vẫn rất cố kị, không muốn dây dưa lằng nhằng nhiều cùng với gã. Người này bây giờ vẻ ngoài thì nhiệt tình hồ hởi với hắn, nhưng lúc nào cũng có thể đánh lén trở mặt, sống hơn chục năm trên La Sát tinh, sớm đã vứt đạo đức qua một bên rồi.
- Mọi người đêm qua giết được bao nhiêu La Sát thú rồi?
Vương Thường Vinh đã xuất hiện ở cửa hang động, gã nhìn thấy một đống La Sát thú trên mặt đất, đánh giá một chút, vẻ mặt khẽ biến đổi nói: - Anh đã nắm được huyền bí của Phong lôi quyền pháp rồi? Mỗi một chiêu này đều là âm dương biến hóa, chuyển đổi lẫn nhau, giết La Sát thú gọn gàng sạch sẽ.
- Lợi hại. Giang Ly trong lòng nghiêm nghị, không ngờ Vương Thường Vinh từ trên thi thể của La Sát thú, lại có thể nhìn ra được cảnh giới võ học của mình.
- Anh sắp gặp họa lớn rồi có biết không?
Vương Thường Vinh chợt ngẩng đầu lên nói.
- Là sao? Giang Ly cau mày, cảm thấy Vương Thường Vinh không phải đang đe dọa mình.
- Hôm qua tôi nhìn thấy anh không quay về hang động, liền biết anh đi giết La Sát thú lấy Cơ Hóa Nhục. Vương Thường Vinh âm dương quái khí cười nói: - Quả nhiên thành quả phong phú, giết được nhiều La Sát thú như này, đáng tiếc là, La Sát thú giết càng nhiều, khí tức bọn chúng nhiễm trên người anh lại càng nhiều hơn, sẽ khiến anh biến thành mục tiêu tấn công của bọn La Sát thú này, một lần giết chết mấy trăm con, La Sát thú vương sẽ đến, tôi thấy đến lúc đó anh chết như nào cũng không biết.
- La Sát thú vương? Giang Ly mắt sáng lên.
Hắn biết rõ, trong mỗi mười nghìn con La Sát thú sẽ có một con làm vương, hình thể to lớn, sức mạnh cũng gấp mười lần con khác. Ngoài ra lực lượng tinh thần của La Sát thú vương cũng vô cùng lợi hại, quả thực còn vượt qua cường giả nhập định giai đoạn đầu tiên Tiểu định, đạt đến cấp độ Đại định.
- Đúng vậy, chính là La Sát thú vương. Vương Thường Vinh kiểm tra tứ phía một hồi: - Trong những con La Sát thú đến đây hôm qua cũng không có con Vương, nhưng hôm nay chắc chắn sẽ đến, trí tuệ của La Sát thú vương cũng không thua gì con người, anh xem thường nó thì sẽ bị chết rất thảm.
- Ông là muốn cùng tôi đi đối phó với con La Sát thú vương? Giang Ly hiểu ý của Vương Thường Vinh, Cơ Hóa Nhục trên người La Sát thú cũng đã là đồ tốt rồi, thì Cơ Hóa Nhục trên người con La Sát thú vương kia lại càng tốt hơn nữa.
- Tôi đến giúp anh, lấy được Cơ Hóa Nhục thì chia 5-5. Vương Thường Vinh dõng dạc nói: - Chỉ có hai chúng ta liên thủ lại, mới có thể đối phó được với La Sát thú vương.
- Ông không sợ tâm linh ảo giác của La Sát thú vương sao? Tôi xem các loại tư liệu phát hiện cảnh giới tinh thần của nó bắn ra, có khả năng là cấp bậc Đại định, nếu tôi đoán không lầm, Ông cũng chỉ là Tiểu định, chắc chắn không chặn nổi thôi miên của Đại định. Giang Ly muốn thám thính hư thật của Vương Thường Vinh.
- Thực ra tôi tôi luyện tâm linh trong này, sớm đã đạt đến cảnh giới Đại định rồi. Vương Thường Vinh lắc đầu: - Tiếc là thể năng thoái hóa, tế bào não vận chuyển chưa đủ, lực tinh thần cuối cùng lại về cảnh giới Tiểu định, cảnh giới tinh thần ngược lại lại thụt lùi.
- Cảnh giới tâm linh của ông cũng thụt lùi? Giang Ly thân mình khẽ động: - Ông không phải đang đùa đấy chứ?
- Trong Pháp Hoa kinh có nói, Bồ Tát đều có thể lui chuyển, Bồ Tát tu luyện Phật pháp đại thành, muốn tu luyện đến bát địa bất động địa, mới sẽ không bị lui chuyển. Vương Thường Vinh cười ha hả quái dị nói: - Anh cũng phải cẩn thận, đừng gặp chuyện lớn gì biến hóa, đẩy lùi cảnh giới nhập định, trở thành người bình thường.
- Vậy phải thế nào mới có thể tu luyện đến bát địa bất động địa Bồ Tát? Giang Ly thử thăm dò, muốn xem xem đạo mà Vương Thường Vinh theo đuổi là cái gì.
- Ha ha, rất đơn giản, giết được một người là nhất địa Bồ Tát, giết được mười người chính là nhị địa Bồ Tát. Vương Thường Vinh ánh mắt có chút lóe sáng: - Anh không đủ ác, thanh niên ạ.
- Được rồi, chúng ta vẫn phải nói chuyện làm thế nào để đối phó với La Sát thú? Chẳng lẽ tối nay La Sát thú vương sẽ đến hang động này sao? Giang Ly để ý chính là cái này.
- Đúng vậy, bình thường ban ngày La Sát thú đều ở trên đỉnh núi cao có ánh sáng chói rọi kịch liệt nhất, tắm rửa ánh sáng Hằng tinh, hấp thu cả ngày, buổi tối mới tìm về hang động để tránh rét. Vương Thường Vinh lại quan sát tứ phía: - La Sát thú tối qua đại khái có khoảng mấy nghìn con, là một bầy lớn, vương của bọn chúng chắc hẳn đang tránh rét ở chỗ khác, còn hôm nay kiểm tra số lượng, phát hiện thiếu đi mấy trăm con, chắc chắn sẽ rất giận dữ, tôi thấy chưa đến tối nó sẽ đến tập kích, ban ngày La Sát thú càng hung mãnh, anh chắc cũng nếm thử mùi rồi đúng không.
- Ban ngày cũng sẽ xuất hiện? Giang Ly bật dậy nói: - Vậy thì gay go thật rồi.
Sức mạnh ban ngày của La Sát thú vô cùng mạnh, với lực sinh mệnh của hắn không thể nào xé rách nổi, chỉ dựa vào thôi miên mà giết chết, nhưng năng lực thôi miên của La Sát Vương mạnh hơn hắn, có thể chặn lại thuật thôi miên của đối phương cũng đã không tệ, muốn giết được đối phương quả thực đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
- Nhưng hai người chúng ta đều đạt đến cảnh giới Nhập định rồi, La Sát Vương cũng không thể trong thoáng chốc đã bị thôi miên. Vương Thường Vinh ngồi xuống, ánh mắt lập lòe, nói ra kế hoạch: - Đến lúc đó, hai người chúng ta kết hợp lại cùng ra tay, tôi trong này có một bộ hợp kích võ học, bây giờ truyền cho anh, phối hợp với nhau, tìm cơ hội tuyệt đối có thể giết được La Sát Vương.
- Cái gì là hợp kích chi thuật? Giang Ly bán tín bán nghi.
- Long Xà hợp kích. Vương Thường Vinh vẻ mặt hiện ra vẻ ngẩng cao đầu ngưỡng mộ nói: - Đâ là tuyệt học tổ truyền của Vương gia chúng tôi, vốn dĩ tôi không muốn truyền cho anh, nhưng muốn giết La Sát Vương, thì cần phải phối hợp cùng với một cao thủ tương đương với tôi, cùng nhau thi triển, lực sát thương tăng mạnh mới có thể, những tên côn đồ khác tôi không tin, nhưng anh thì miễn cưỡng có thể nói là phù hợp.
- Ông tin tôi, tôi lại không thể tinông Giang Ly trong lòng đề phòng, cau mày nói: - Tôi sẽ không giết người ăn thịt người, cũng sẽ không giết ông, vì giết ông cũng chẳng có ích lợi gì, ngược lại lại không thoải maí, nhưng ông thì khác, ông có thể giết chết tôi.
Vương Thường Vinh đã nhìn ra trên người hắn có thiên địa linh khí, đối với máu thịt của hắn cũng rất có hứng.
- Hừ, máu thịt của anh mặc dù không tệ, nhưng khi có chọn lựa, ai muốn ăn thịt người chứ? Vương Thường Vinh ánh mắt dữ tợn: - Ăn thịt người đều là yêu ma, ai muốn làm yêu ma? Là do kiếp sống lưu đày trên La Sát tinh ép tôi, vì sinh tồn không thể không làm như này, Cơ Hóa Nhục của La Sát Vương có thể khiến tôi khôi phục được cơ năng đã thoái hóa của thân thể, máu thịt của anh không làm được chuyện như này, huống chi tôi và anh liên thủ thành công, chắc chắn cũng không phải giết chết một con La Sát Vương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!