Chương 44: Truyền công trong giấc mơ

Mặc dù cảm thấy lo lắng nhưng Giang Ly không còn cách nào khác, hắn không thể tới quân đội hỏi tình hình của em trai; hắn còn chưa có năng lực như vậy.

Chỉ có thể chờ em trai về mới có thể hỏi rõ.

- Ba mẹ, một trăm ngàn này cũng không cần để bồi dưỡng con mà toàn lực bồi dưỡng em gái đi. Hắn suy tư một chút:

- Bây giờ con không cần bồi dưỡng, cũng không thiếu tiền; gần đây con học thôi miên, trợ giúp một số người chữa bệnh kiếm được rất nhiều tiền.

Vừa nói, hắn vừa chuyển 150 ngàn vào tài khoản.

Tinh tinh.

Tài khoản của Giang Chấn Đông có thêm 150 ngàn.

- Đây là số tiền khi con vừa học thôi miên, ngẫu nhiên cứu giúp đại tiểu thư Tuyết Nhi được trả thù lao. Giang Ly tiếp tục nói:

- Số tiền này con đưa cho cha giúp đỡ gia đình, tính cả tiền của em trai toàn bộ dùng để bồi dưỡng em gái.

- 150 ngàn! Nhiều tiền như vậy! Giang Chấn Đông nói:

- Không ngờ con cứu đại tiểu thư Tập đoàn Tuyết Thị? Khó trách công ty mẹ của Tập đoàn Tuyết Thị đối với ba mẹ rất khách khí, công việc rất nhẹ nhàng.

- Lần đó khi hoàn thành một nhiệm vụ của cục cảnh sát trùng hợp cứu được từ trong tay kẻ cướp ra đó. Giang Ly không nói chuyện của Trịnh Văn Băng.

- Chính con nên cẩn thận, ít tham gia những nhiệm vụ nguy hiểm đi. Giang Chấn Đông lo lắng nói.

- Này? Con học tập thuật thôi miên? Con có thể đi kiểm tra chứng minh tư cách Thôi miên sư đi. Mẹ nhìn tài khoản liền nói:

- Bây giờ Thôi miên sư là ngành nghề kiếm rất nhiều tiến.

- Trước tiên an tâm học tập đi đã. Ba lập tức phủ quyết:

- Còn một học kỳ nữa con nhất định phải thi đỗ Đại học Tinh Không. Làm sinh viên Đại học Tinh Không còn quan trọng hơn cái khác nhiều.

- Con sẽ cố gắng hết sức.

Giang Ly âm thầm quyết tâm.

Cơm nước xong, hắn lại ra ngoài tới công viên.

Lặng lẽ đi vào công viên, nhìn bức tường cao ba mét, bất ngờ hắn nhảy vọt, một chân đạp vào bờ tường như một con báo vượt qua bức tường đáp xuống đất không một tiếng động; khả năng khống chế khá là tốt.

Võ nghệ thật cao cường.

- Bảo bối anh tới thăm các cưng đây.

Tới chỗ quen thuộc, một đám mèo hoang chạy tới chạy lui.

Nghe thấy tiếng Giang Ly chúng liền chạy lại.

Mười ngày không gặp, Giang Ly phát hiện chúng lớn hơn một chút, trong lúc hắn không ở đây đã gửi gắm cho em gái mình mỗi ngày cho chúng ăn.

Bụp!

Một con mèo đen tuyền lớn như một con báo nhỏ nhào tới, nhảy lên ngực Giang Ly; đây là mèo Đại Hắc.

Mà bên dưới, mấy con mèo con cào cào quần hắn, không ngừng lôi kéo rất đáng yêu. Những con mèo hoang khác cũng chạy vòng vòng xung quanh giống như đang khiêu vũ.

- Đến đây nào, ăn này, anh mang cho các cưng vụn cá đây, Giang Ly lấy đồ trong túi ra, là những mảnh vụn cá thơm nức mũi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!