Chương 43: Thí luyện chấm dứt

- Vô Cốt Long Xà Vũ, không ngờ cậu tu luyện cũng được đó. Sắc mặt Âu Dương Tinh càng thêm lạnh lẽo; gã thét dài như long ngâm hổ khiếu, một dòng khí phụt ra khỏi miệng; thân thể gã to lên trông thấy, lực lượng, tốc độ tăng lên rất nhiều.

- Cẩn thận, đây là Long Ngâm Thiết Bố Sam.

Lạc Hàm và Tuyết Linh cùng lên tiếng nhắc nhở.

Lần vận công này, bàn tay Âu Dương Tinh to lớn hơn nhiều, có màu xanh đen trông như một bàn tay sắt to bản bằng cái quạt bồ. Tiếng hét của gã chói tai, lao tới bắt lấy.

Hai mắt Giang Ly sáng lên, quang cảnh xung quanh trở nên giống như một thước phim quay chậm, hắn tiến vào trạng thái "Mộng Nhập Thần Lực", tuyến thượng thận kích thích nội tiết tố tăng vọt, cũng đánh ra một quyền.

Toái Cốt Cự Thạch Phá!

Ầm ầm!

Hai nắm đấm đụng vào nhau, hai người đều lui lại bảy tám bước, lực lượng hai bên ngang nhau.

Răng rắc Cốt cách toàn thân Giang Ly rung chuyển, mà Âu Dương Tinh cũng chẳng khác gì.

Hai bên mở to mắt nhìn nhau, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Lợi hại Giang Ly bị chấn động, trạng thái "Mộng Nhập Thần Lực" bị giải trừ, cả người đau nhức bắt buộc phải nghỉ ngơi mới khôi phục được, sau đó mới có thể tiến vào trạng thái kia.

Mà lúc này, nếu Âu Dương Tinh lại tấn công tiếp, chắc chắn hắn không thể ngăn cản.

Dù sao, trong kỳ kiểm tra sinh mệnh lực của Âu Dương Tinh đã là 1.1 còn hắn mới 1.

Chênh lệch 0.1 thực lực cách biệt rất lớn.

Nhưng Âu Dương Tinh cũng không tiếp tục tấn công, hiển nhiên gã cũng rất e dè, hơn nữa còn có Tuyết Linh và Lạc Hàm ở bên như hổ rình mồi khiến gã cảm thấy bị uy hiếp nghiêm trọng.

- Không ngờ cậu có thể ngăn cản Long Ngâm Thiết Bố Sam của tôi. Trong lòng Âu Dương Tinh cũng bị chấn kinh, gã nheo mắt, sát ý dâng lên.

Ở trường, gã luôn cao cao tại thượng, không ngờ hôm này bị một tên vô danh tiểu tốt đánh ngang tay, sao có thể chịu nổi?

May là không có nhiều người nhìn thấy không uy danh bản thân đã bị đả kích lớn.

Mà thanh danh Giang Ly sẽ càng tăng, trường học sẽ thêm coi trọng hắn.

- Âu Dương Tinh, vì sao đột nhiên cậu ra tay với Giang Ly? Chúng ta đều là bạn học mà. Lạc Hàm chỉ trích.

- Âu Dương Tinh, cậu giết người khiến tâm lý bị vặn vẹo rồi? Những người đó mặc dù là võ sĩ ngoài hành tinh nhưng ngay cả trẻ con, phụ nữ cậu cũng không tha, cậu còn có chút lương tri nào hay không? Tuyết Linh nhớ tới mảnh đất trong rừng kia, tức giận nói.

- Đó là cái quái gì? Chỉ là rèn luyện nho nhỏ mà thôi. Âu Dương Tinh không chút quan tâm:

- Muốn đỗ Đại học Tinh Không mà một chút giết chóc như thế cũng không chịu nổi, làm sao có thể bước ra ngoài vũ trụ tàn khốc? Tuy thế, hai cậu có vẻ quan tâm tên nhóc này nhỉ?

- Nói nhiều vô ích. Lạc Hàm nhướn mày:

- Trước tiên chúng ta làm sao qua sông, sau đó về căn cứ quân sự nói sau; về phần cậu muốn tỷ thí với Giang Ly về trường là có cơ hội; chúng ta đều là học sinh lớp trọng điểm, cơ hội tỷ thí với nhau không thiếu.

- Hừ, tôi không đi cùng các cậu!

Âu Dương Ly nhìn Giang Ly thâm thúy, đột nhiên chạy ra ngoài, tới cánh rừng tung liên hoàn đấm, vào một gốc cây cỡ đùi người; ba đấm một gốc cây đổ xuống; liên tiếp chặt bảy tám cây lớn, sau đó lấy dây thừng ra buộc những thân cây lại thành một chiếc bè. Tiếp theo, gã mang cái bè ra bờ sông, ném mạnh, sau đó nhảy lên trên dùng sức đẩy cái bè gỗ, chỉ chốc lát đã biến mất trong tầm mắt mọi người.

Quả thực là một cỗ máy phá hủy hình người.

Giang Ly thấy gã ba quyền đánh gãy một cây to, biết sức mạnh của mình và gã còn có chênh lệch nhiều, cần phải rèn luyện thêm.

Hắn cũng không nản lòng, bởi Âu Dương Tình từ bé đã ăn không biết bao nhiêu loại thuốc bổ siêu cấp để lớn, lại có những giáo sư giỏi, thiết bị huấn luyện tốt; lại có cả dinh dưỡng sư chăm sóc, giáo sư tâm lý dạy bảo. Còn mình thì quá trình trưởng thành còn quá ngắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!