Chương 42: Phi thuyền bị rơi

-Quả nhiên là các võ sĩ ngoài hành tinh, trên người còn có vết thương rất sâu, có người bị đánh vỡ sọ. Ở đây có ít nhất vài chục xác chết, ngoài đàn ông còn có phụ nữ và trẻ em.

Mùi máu tươi hấp dẫn rất nhiều ruồi bọ trong rừng kêu "Vo ve" khiến người ta buồn nôn.

- Đây là một nơi cư trú của các võ sĩ ngoài hành tinh; người giết bọn họ rất lợi hại; cậu nhìn dấu vết chiến đấu này. Lạc Hàm chỉ vào phía xa có một thanh đao gãy:

- Thanh đao này là bị người ta dùng tay chém gãy, nếu mình đoán không sai thì đây là võ học cấp C "Long Ngâm Thiết Bố Sam", cực kỳ khó luyện, trong trường chỉ có một người nắm giữ đó là Âu Dương Tinh.

"Long Ngâm Thiết Bố Sam" là một loại võ học cổ xưa, khi tu luyện thành công thì mình đồng da sắt, có thể chịu đòn, lực lượng rất lớn. Trong xã hội ngày nay kết hợp với các loại dược phẩm tăng cường sức mạnh thân thể thì càng lợi hại hơn so với thời cổ đại.

Thật ra, xã hội hiện đại có tài nguyên phong phú chỉ cần khắc khổ tu luyện thì sự tiến bộ võ học vượt xa so với cổ đại.

- Quá độc ác, ngay cả trẻ con cũng không tha.

Tuyết Linh nhìn thấy một đứa bé ước chừng năm sáu tuổi, bị giết chết vứt trên cành cây, không đành lòng nhìn nữa. Tuy các võ sĩ ngoài hành tình là kẻ địch, trong khi giao tranh phải chém giết lẫn nhau đó là chuyện đương nhiên, đây là luật rừng nhưng giết người không có năng lực phản kháng lại là vấn đề đạo đức.

Thời xưa, người ta còn có chính sách không giết tù binh.

- Không ngờ Âu Dương Tinh lại tàn nhẫn như vậy? Lạc Hàm lắc đầu:

- Chẳng lẽ cậu ta vì giành danh hiệu đệ nhất mà làm vậy?

- Mình thấy quân đội bày ra thí luyện này là vi phạm đạo đức con người. Tuyết Linh không đành lòng nhìn tiếp nói:

- Chúng ta đi thôi, nơi này quá thê thảm.

- Quân đội có cái lý của họ. Giang Ly ngẫm nghĩ một chút nói:

- Đại đa số loài người đều không thể làm ra những chuyện như vậy, nhưng chúng ta phải thi làm sinh viên Đại học Tinh Không, đứng trên một độ cao khác hẳn; vì loài người sinh tồn được trong vũ trụ phải cường đại, nhất định phải làm thế nếu không khi loài người gặp phải một nền văn minh mạnh mẽ hơn, loài người chúng ta cũng như họ bị nhốt trong lồng làm vật thí nghiệm.

Mấy ngày nay, Giang Ly suy nghĩ rất nhiều.

- Đúng vậy đó. Lạc Hàm nói:

- Chúng ta học qua lịch sử, bài học đầu tiên là việc hai trăm năm trước phi thuyền ngoài hành tinh kia rơi xuống Địa Cầu khiến các quốc gia xảy ra chiến tranh. Loài người sau khi nghiên cứu phi thuyền ngoài hành tinh kia phát hiện khoa học kỹ thuật của họ đã vượt xa loài người, mà tin tức truyền ra là phi thuyền đó tới để chinh phục Địa Cầu đấy.

- Đúng thế, mỗi lần đọc qua đoạn lịch sử này của loại người mình đều toát mồ hôi lạnh. Tuyết Linh rùng mình:

- Nếu không phải phi thuyền kia bất ngờ rơi xuống thì loài người chúng ta cũng không còn tồn tại hoặc trở thành những con chuột bạch để thí nghiệm. Khoa học kỹ thuật trên chiếc phi thuyền kia đã đi trước loài người ít nhất hai nghìn năm.

- Uhm, dựa theo phát triển của văn minh nhân loại, chúng ta phải cần sau hai nghìn năm nữa mới có thể có năng lực thực hiện "Bước nhảy Alpha", đây là dưới hoàn cảnh các loại tài nguyên trên Địa Cầu không bị tiêu hao lãng phí nhưng thời đó các quốc gia trên Địa Cầu tranh đấu với nhau, các loại tài nguyên bị tiêu hao trong nội đấu; loài người rất có thể diệt vong trước khi bước vào tinh không. Giang Ly lắc đầu.

- Loài người ở Địa Cầu là tộc có thần phù hộ. Lạc Hàm cảm thán:

- Có lẽ người đàn ông mặc áo trắng kia nói đúng, nhân loại địa cầu chúng ta có thiên mệnh chiếu cô?

Ba người đều nhớ lại lịch sử nhân loại được học tập, năm 2050 sau khi phi thuyền kia rơi xuống Địa Cầu, liền xảy ra biến hóa nghiên trời lệch đất, văn minh loài người bước vào giai đoạn bùng nổ.

Đây không phải do thần phù hộ thì là cái gì? Không phải thiên mệnh thì là cái gì?

Mỗi khi đọc lại giai đoạn lịch sử này, tất cả nhân loại ở Địa Cầu đều hăng hái bước về phía trước, bởi chỉ hơi buông lỏng kết cục chính là bị chinh phục, bị diệt tộc.

Ngay cả bây giờ khi loài người Địa Cầu cường đại tới mức có thể chinh phục những tinh cầu khác nhưng vẫn không dám lơi lỏng một giây phút nào.

Tinh không vũ trụ mờ mịt vô hạn, ai biết có thể gặp được nền văn minh càng cường đại hơn không.

Hơn nữa, văn minh nơi xuất phát của chiếc phi thuyền kia, con người vẫn không thể chiến thắng bởi con người còn chưa biết nó ở chỗ nào.

Giang Ly có được "Đại Mộng Tâm Kinh", thuộc về võ học người ngoài hành tinh, tuy kế thừa ý chí của người kia phải tiêu diệt hết Thiên ngoại tà ma nhưng Giang Ly không thể làm thế, bởi hắn là con người; cha mẹ, anh chị em, bạn học đều là cái gọi Thiên ngoại tà ma. Tự mình giết mình không phải lối suy nghĩ của người bình thường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!