Chương 37: Đối chọi gay gắt

Bóng dáng của rất nhiều người nhảy vào rừng núi, cho dù trên người mặc hơn hai trăm cân Áo giáp, cũng vẫn nhanh nhẹn như vượn. Đây chính là biểu hiện của sinh mệnh lực hùng mạnh.

Vốn ra, phải xuyên qua từng bụi cây, rừng gai trong rừng núi là việc vô cùng đáng ghét, thường phải chặt đứt chúng rồi mới tiến vào được.

Nhưng sau khi mặc vào bộ Áo giáp kim loại này, mọi chuyện liền trở nên dễ dàng hơn nhiều, đều trực tiếp xuyên qua vô số bụi gai khóm cây đâm ngang.

Hơn nữa, bên trong Áo giáp kim loại còn một lớp màng mỏng, không thấm nước, cho dù là các côn trùng nhỏ trong rừng như kiến, rết đều không thể chui lọt vào.

Trong khu rừng nguyên thủy, điều đáng sợ nhất không phải các loại quái thú, mà là những côn trùng nhỏ, chỗ nào cũng có thể xâm nhập được, bị cắn trúng thì vừa đau lại ngứa, thậm chí là nguy hiểm tính mạng.

Trầm trọng hơn một chút, nhất là khi đi lại trong rừng núi, thể lực tiêu hao gấp mấy chục lần người thường, chỉ có những người hùng mạnh mới có thể băng qua.

Năm mươi học sinh, lớp thì tụm năm tụm ba, lớp thì đơn độc hành động, tiến vào chốn rừng sâu rậm rạp, giống như một nhúm cát rắc vào trong biển lớn, chỉ chốc lát liền tan biến không còn tung tích.

Trịnh Văn Băng, Dương Võ, Trương Nhạc ba người cũng lét lút theo sau, bọn chúng nghiến răng nghiến lợi, hận Giang Ly đến thấu xương, lại chẳng dám có động thái gì, có thể thấy rõ rằng, Giang Ly đã được hai nữ thần Lạc Hàm và Tuyết Linh ưu ái, dám đối đầu với hai cô nàng, rõ ràng là tìm chết.

- Tên súc sinh Giang Ly này chẳng rõ chó ngáp phải ruồi ra sao, thực lực lại đột nhiên tăng mạnh.

Trịnh Văn Băng trộm gà chẳng thành lại còn mất thêm gạo, bồi thường ba trăm ngàn Tinh Nguyên, đương nhiên không cam lòng, y muốn báo thù.

- Chúng ta trả thù thế nào đây? Theo cách chính quy thì không xong rồi, Tuyết Linh và Lạc Hàm đều che chở hắn. Dương Võ đã hồi phục, nhưng thân thể vẫn còn đau âm ỉ, gã bị Giang Ly cho một bạt tai, trong lòng dấy lên một cảm giác bị sỉ nhục điên cuồng.

- Chờ mà xem, chúng ta có lẽ có thể châm ngòi để Âu Dương Tinh và Giang Ly tranh đấu, chỉ cần Âu Dương Tinh ra tay, hắn thế nào cũng sẽ chịu thiệt.

Trương Nhạc rất âm hiểm.

- Đúng, hai tên này nếu xảy ra xung đột, vậy thì có trò hay để xem rồi.

- Chúng ta có cần liên lạc Âu Dương Tinh không?

- Có thể, nhất định phải khiêu khích.

Ba tên lét lút lẻn vào rừng rậm.

Thanh trường đao sáng như tuyết đã xuất hiện trong tay của Tuyết Linh, đột nhiên vung lên, một mảng bông tuyết mù mịt rơi xuống, đao thuật cấp D, Tuyết Hoa Cái Đỉnh. Bốn phương tám hướng đều trong tầm bao phủ của thanh trường đao.

Rất nhiều bụi cây nằm dưới thanh trường đao của nàng, toàn bộ đứt lìa, lộ ra một vệt phẳng trên đường.

Thanh trường đao này chính là vũ khí tùy thân của nàng.

Tham gia huấn luyện lần này, nhất loạt đều chỉ cho phép mang theo binh khí lạnh.

Đương nhiên, vũ khí nóng như súng ống, vốn chỉ cấm dân thường mang theo, đại phú hào có thể sở hữu, cũng chỉ có thể lén lút sử dụng mà thôi, còn vũ khí lạnh thì lại chẳng cần phải cấm.

Đao chính là binh khí sở trường của Tuyết Linh, dài ba xích, mũi đao hẹp, dùng thép hợp kim siêu cường tạo thành, thật sự có thể chém sắt như bùn.

Đây là do hơn hai trăm năm trước, mô phỏng hình dáng đao võ sĩ Đông Dương Nhật Bản, nhưng hẹp hơn, mũi đao lệch, chính giữa có một khe nhỏ tựa như rãnh máu.

Thanh đao này ở trong tay của Tuyết Linh, được sử dụng thành thạo, linh hoạt như trò ảo thuật hồ điệp xuyên hoa.

Vù!

Một con quái xà đột nhiên từ trong cỏ vụt ra, miệng phun nọc độc, bắn tung tóe lên Áo giáp sắt thép, Áo giáp đó không ngờ xuất hiện sương mù màu trắng, có dấu vết bị ăn mòn, nếu như nọc không phải phun vào Áo giáp, thì toàn thân đều sẽ bị thối rữa.

Ánh đao lóe lên, đầu rắn rơi xuống, Tuyết Linh ra tay, một đao chuẩn xác chém rơi đầu rắn xuống, sau đó tại tiếp một chiêu Thiêu Đăng Khán Kiếm (lên đèn xem kiếm), toàn bộ thân rắn đều bị phanh ngực xẻ bụng, một túi mật rắn được móc ra, dính vào thân đao.

- Giang Ly, thu gom lại đi, đây là loại rắn Ba Khúc xà ngoài tinh cầu, giá thu mua túi mật rắn phải đến mấy chục Tinh Nguyên.

Tuyết Linh tuy đã giết rắn, đoạt được gan rắn, chính mình lại cũng không cần, loại hàng vài chục Tinh Nguyên này chẳng lọt được vào mắt nàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!