Chương 36: Huấn luyện giết người?

- Đáng tiếc, đây là áo giáp bằng vàng ròng, không phải Áo giáp động lực. Giang Ly cảm thán một câu, chính là vào hôm bắt giữ Huyễn Hồ mà trông thấy chiếc Áo giáp động lực, trong đó ẩn chứa hệ thống động lực, có thể bay lượn, lướt đi, sau khi mặc vào người sức mạnh lớn vô cùng, thao tác linh hoạt, sức chiến đấu tăng mạnh.

Những Áo giáp kim loại này, tuy trông giống Áo giáp động lực như đúc, kỳ thực lại chẳng có động lực, chỉ là mô hình, giống như xe hơi chẳng có động cơ vậy.

Vào lúc đám học sinh mặc áo giáp vào người, trên đài cao tại quảng trường, Huân luyên viên đệ nhất đang cùng Hiệu trưởng trò chuyện, còn Chu tich thanh phô thì đã rời đi.

- Tống tướng quân, tư chất đám học sinh hôm nay thế nào? Hiệu trưởng hỏi.

- Rất tốt, cực kỳ cao Tống tướng quân gật gật đầu:

- Đặc biệt là mười người kia, sau khi nhập ngũ, trải qua đào tạo, tuyệt đối có thể trao tặng quân hàm Đại tá, nếu chẳng phải ta đã trải qua 40 năm tu luyện, thì căn bản là chẳng thể hơn được bọn chúng. Nhưng nếu chúng muốn thi đỗ Đại học Tinh Không, thì vẫn cứ phải trải qua thử thách sau cùng, nói câu thực lòng, yêu cầu của Đại học Tinh Không quá biến thái, đến cả tôi mà dự thi bây giờ, thể năng còn qua lọt, thi văn hóa thì tiêu chắc.

Kì thực, lần đặc huấn này, chỉ cần mười người kia đã được rồi, số còn lại phía sau đều chẳng có bản lĩnh gì.

Về thể năng, võ đạo, quyền pháp thì Tống thiếu tướng vô cùng lợi hại, chỉ tiếc thay, y không có phước phần đỗ Đại học Tinh Không.

Thứ nhất, sau khi y nhập ngũ, liền toàn tâm tu luyện võ đạo, không hề xao lãng, thi văn hóa không đạt. Thứ nhì, Đại học Tinh Không quy định tuổi dự thi là 20, vượt tuổi không được dự thi.

Cũng bởi tuổi tác càng cao, càng khó uốn nắn được.

- Cũng phải cho bọn chúng cơ hội, dù sao cũng có tiềm lực, nói không chừng lại có đột phá bất ngờ đấy. Hiệu trưởng vội vàng biện giải:

- Lần này, phụ huynh của đám học sinh sinh mệnh lực 0.9 đó cũng tài trợ không ít. Việc hợp tác giữa trường học và quân đội lần này, nhất định là trường học ra tiền.

- Điểm này tôi hiểu, sinh mệnh lực 0.9 đã là rất ưu tú rồi, có thể làm Huân luyên viên bình thường trong quân đội, tôi không có ý khinh thường những học sinh đó. Tống tướng quân nói:

- Tôi đã sớm sắp đặt đợt huấn luyện tàn khốc rồi, kích phát tiềm lực con người, để xem bọn chúng có chịu đựng nổi không.

Một chiếc ôtô bay chuyên dụng cực lớn dừng lại trong chốn sơn cốc rậm rạp.

Chốn này núi non bao phủ, liên miên không dứt.

Cây cối cao lớn che khuất cả bầu trời, xanh um tươi tốt, một hương vị hoang dã xộc thẳng vào mặt, loáng thoáng như có tiếng dã thú gầm rú quanh quẩn ở nơi rừng sâu núi thẳm.

Ở ngoại vi các dãy núi, có giăng một lưới điện cao mấy chục thước, trên đó viết rằng: Cấm khu quân sự.

Sau khi nhân loại thống nhất, liền bắt đầu xử lý hàng loạt vấn đề ô nhiễm môi trường và Địa Cầu, trải qua hơn 200 năm xử lý, các khu rừng rậm nguyên thủy như thế này có khắp mọi nơi.

Khi nhân loại có được kỹ thuật bước nhảy xuyên không gian cũng như những phát triển không ngừng về khoa học kỹ thuật sinh vật, chỉ cần mang ra một ít chất dịch sinh trưởng của thực vật, lập tức có thể khiến các loại thực vật sinh trưởng điên cuồng.

Hiện tại, hoàn cảnh cư trú tại Địa Cầu rất tốt, cảnh quan cũng có nhiều thay đổi lớn.

- Từ giờ trở đi, các em phải tiến hành tập huấn dã chiến rất tàn khốc!

Một trăm người từ xe bước ra, ai nấy đều vận Áo giáp, tới trong sơn cốc, Tống thiếu tướng nhìn khắp mọi người:

- Đây chính là căn cứ quân sự của quân đội chúng ta, phỏng theo môi trường chiến trường tàn khốc ngoài Địa Cầu, kỳ thi Đại học Tinh Không của các em có một môn sát hạch, chính là Chính phủ dùng chiến hạm cỡ lớn đưa các em ra ngoài hành tinh để sát hạch, thông qua được sát hạch, mới được chính thức xem là học viên của Đại học Tinh Không.

Tất cả mọi người đều lẳng lặng nghe.

- Nói thật cho các em biết, các lần khảo hạch của Đại học Tinh Không, mỗi năm đều tàn khốc hơn so với năm trước. Ba mươi năm về trước, ta cũng là một thành viên tham gia khảo hạch, bị đưa vào chiến trường ngoài hành tinh, xém chút là táng mạng, không thông qua khảo hạch! Tống thiếu tướng nói:

- Mỗi một học sinh của Đại học Tinh Không, đều là những chiến sĩ thiên chùy bách luyện (kinh qua muôn ngàn thử thách). Các em muốn trở thành học viên, ta có thể nói một câu, còn xa mới đủ!

Âu Dương Tinh!

- Có

Âu Dương Tinh đứng thẳng bước ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!