Đây là lần đầu tiên Giang Ly bước vào thành thị khác thành phố "Tinh Hoa".
Vừa xuống trạm xe, trên mặt đất toàn là rác rưởi, gió cuốn bay khắp nơi; người nơi đây toàn mang vẻ mặt dữ tợn, âm lãnh chẳng phải người tốt. Những tòa nhà cao tầng bốn phía đều cũ nát.
Đây là thành phố "Khư Hoa", chỗ vui chơi của kẻ mạo hiểm, thiên đường của tội phạm, là chợ đen nơi có giao dịch ngầm.
Mục đích chủ yếu của Giang Ly tới đây chính là mua thuốc cấm siêu cấp protein, để tăng cường thực lực.
Giá của Siêu cấp protein vừa đúng trong phạm vi tiền mà hắn có.
Nếu có thể tăng cường sức mạnh cơ thể, tu luyện "Tâm Linh Đại Đế Ấn" nhanh hơn, tốc độ minh tưởng của đại não cũng nhanh hơn, nói không chừng bí thuật thôi miên có thể tiến thêm một bước.
Lúc đó mới chân chính kiếm được nhiều tiền.
Trước kia, hắn tuyệt đối không dám bước vào "Hang ổ của tội ác" này, nhưng hiện tại tài cao gan lớn, còn có thể rèn luyện năng lực bản thân tội gì không vào.
Đàn ông không trải qua phong ba bão táp không thể trưởng thành, chỉ ru rú trong trường học chỉ là loại hoa trong nhà kính mà thôi.
- Nhóc con, thành thật chút! Bằng không tao biến mày thành thịt lợn nướng!
Trong một góc nhỏ trạm xe, Giang Ly đang xem bản đồ đột nhiên phía sau có người đụng vào, hung khí dí vào lưng, vô cùng lạnh lẽo; là một cây côn điện cao áp, tên kia chỉ cần ấn nút dòng điện có thể giật chết một con voi.
- Mày muốn gì?
Không ngờ vừa xuống xe đã gặp phải cướp, quả nhiên là hang ổ của tội ác, tội phạm quá nhiều, bất cứ ở đâu cũng có thể bị trộm, cướp, lừa đảo
Kẻ cướp sau lưng là một tên đàn ông đầu trọc, tay có xăm, nhìn rất to khỏe.
Gã nhe răng cười ác độc:
- Muốn gì sao? Lập tức lấy Chip của mày ra chuyển khoản cho tao! Có bao nhiêu tiền chuyển bấy nhiêu.
Xã hội hiện đại rất ít người mang tiền mặt, điều này khiến việc trộm cướp khó khăn hơn. Muốn cướp bắt buộc phải ép nạn nhân chuyển khoản qua mạng mới được.
Cho nên tên đầu trọc có hình xăm cũng không hạ sát thủ ngay mà bức đối phương chuyển khoản, nếu ở thành thị khác cho dù có chuyển khoản thành công thì sau đó chỉ cần báo cảnh sát là có thể lấy lại nhưng ở thành phố "Khư Hoa" không có cảnh sát, bị cướp thì lên trời mà đòi.
Thành phố này không có pháp luật tồn tại chỉ có cá lớn nuốt cá bé, tự mình đặt ra quy tắc.
- Hóa ra là cướp; biết thành phố Khư Hoa rối loạn lắm rồi, nhưng không ngờ nhanh thế này, vừa xuống xe liền bị cướp. Haiz.
Giang Ly hơi nghiêng người, nhanh như thiểm điện thoát ra; thực ra qua tâm linh cảm ứng hắn đã phát hiện ra gã có ý đồ nhưng hắn muốn xem gã ta định làm gì; nếu là cướp thì không còn gì để nói nữa.
Bộp!
Hắn nghiêng người, đã vòng ra sau lưng gã kia, dùng cạnh bàn tay chém mạnh vào động mạch cổ gã.
Tên đầu trọc mềm nhũn, ngã xuống, cây côn điện rơi trên mặt đất, phát ra tiếng lạch cạch. Gã sao có thể là đối thủ của Giang Ly?
Sinh mệnh lực của Giang Ly đã tiếp cận 1, là cấp bậc huấn luyện viên trong quân đội; võ đạo cường hoành, một quyền nặng tới 800 kg, thân nhẹ như yến, linh hoạt như khỉ; trải qua một thời gian dài huấn luyện minh tưởng, sự nhạy bén vượt qua người bình thường rất nhiều, có thể cảm giác nguy hiểm trước khi xảy ra.
Một chiêu đánh ngất đối phương, Giang Ly thần sắc vừa động, vuốt ve đầu gã kia, cảm giác gã ta đang hô hấp, tiết tấu sinh mệnh, khẽ miết tay dường như tên đầu trọc này sắp tỉnh lại.
Hắn khẽ nói, âm thanh vô cùng nhu hòa:
- Ngủ đi, ngủ đi Có phải anh đang rất mệt mỏi đúng không?
- Đúng vậy! Nghe giọng nói của Giang Ly, tên trọc trả lời một cách vô thức, mơ mơ màng màng, như người đang mê sảng.
- Quả nhiên thôi miên thành công. Giang Ly rất vui vẻ, nhớ đến việc quan trọng sau khi thôi miên:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!