Bắt lấy tên côn đồ, đây là cơ hội tốt nhất!
Giang Ly lúc này trong lòng chỉ có một mục tiêu. Hiện tại tên côn đồ tinh thần sụp đổ, hai mắt mù, thực lực giảm lớn, là cơ hội tốt nhất. Nếu người khác bắt được tên côn đồ thì chỉ được phần thưởng 5000 Tinh Nguyên, nếu tự mình bắt được thì chắc chắn sau đó còn được trọng thưởng!
Công lao phát hiện tên côn đồ và tự mình bắt được tên côn đồ khác hẳn nhau.
Chân hắn đạp một cái, chạy vụt ra ngoài, chạy với tốc độ cao nhất, gắt gao đi theo bước chân của người nọ.
Người nọ không đi thang máy, mà xông vào đường thoát hiểm của thang máy.
Y phóng thẳng đến tầng thượng.
Giang Ly gắt gao đi theo, trong lòng kinh ngạc, người này hai mắt mù mà vẫn biết đường, xem ra là tu hành tinh thần đã đến mức có thể dung "tâm" để nhìn thế giới.
Cả tòa đại lầu cao tới hơn bảy mươi tầng, nhưng hai người tháo chạy rất nhanh, chẳng mấy chốc liền chạy đến mái nhà ít người đặt chân, cũng là tầng thượng bỏ đi, bốn bề cũng đều là các công trình kiến trúc.
Đột nhiên người trẻ tuổi đẹp trai phong độ kia dừng lại, đợi Giang Ly đang chạy phía sau, hai mắt đang chảy máu, thần sắc cũng đã tỉnh táo lại:
- Không ngờ ta lại lật thuyền trong mương, bị ngươi đánh lén. Đáng tiếc là ngươi quá tham lam, tưởng bắt được ta là có được công lao rất lớn ư? Người quá tham lam thường toi mạng.
- Chết rồi.
Giang Ly đột nhiên phát hiện mình hơi tham lam quá, đối mặt với tên côn đồ, hắn có cảm giác tứ cố vô thân.
Ánh mắt là cửa sổ tâm hồn, đôi mắt của đối phương bị mù, không thể thôi miên nữa, nhưng tên côn đồ có thể năng rất mạnh, tuyệt đối vượt qua "1", thậm chí mạnh hơn.
Vù!
Tên côn đồ đã nhào tới, Giang Ly thấy hoa mắt, miễn cưỡng nhìn rõ động tác của đối phương, bước chân của tên côn đồ như bươm bướm xuyên hoa, nhảy múa trên khóm hoa, khó bề phân biệt mang theo uy hiếp trí mạng.
- Giảo cốt hồi toàn sát!
Giang Ly rơi vào đường cùng, chỉ có thể thi triển ra thể thuật mạnh nhất, thân hình vặn vẹo, muốn tránh bị tấn công.
- Quá chậm rồi!
Nắm tay tên côn đồ đã đến trước mặt hắn, trong tình hình này, hắn không thể ra chiêu gì, chỉ có thể nhờ hai tay, ngăn cản công kích.
Bịch!
Cả người một phát bị đánh bay ra ngoài, đụng mạnh vào một chiếc thùng rác, chiếc thùng vỡ tan, toàn thân hắn đều là vết bẩn.
- Tố chất cơ thể không tồi, chắc lực sinh mệnh sắp đạt 0.9 nhỉ. Giọng tên côn đồ truyền đến tai hắn, thân hình vừa tung lên thì khoảng cách mười mấy mét chỉ cần 0.5s, đến bên cạnh Giang Ly, ngắm thẳng vào đầu, bước chân đạp xuống.
Giống như voi lớn giẫm đạp.
Ầm!
Mặt đất xuất hiện dấu chân thật sâu, Giang Ly lăn mình tránh bị giẫm đạp, nếu không tên côn đồ một cước dẫm đạp thì đầu hắn sẽ thành quả dưa hấu bể nát.
Cực kỳ nguy hiểm.
- Mạnh quá, kinh nghiệm thực chiến của ta không đủ, thể lực kém quá xa!
Giang Ly tránh được kích chết chắc, vẫn dựa vào tâm linh tu dưỡng của Thai Tức, cảm thấy nguy hiểm nên theo bản năng liền phản ứng.
Hiện tại hắn cuối cùng cũng biết cái gì là "không biết trời cao đất dày", một học sinh trung học, căn bản chưa từng trải qua thực chiến máu chảy đầm đìa lại dám ngăn tên côn đồ chạy trốn?
Nếu lần này có thể tránh thoát nguy hiểm, giữ được tính mạng, thì sẽ tác động rất lớn đến tâm linh của hắn, hắn sẽ như thay da đổi thịt mà trưởng thành.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!