Chương 39: (Vô Đề)

Trong phòng bao, cha mẹ hai bên vui vẻ hoà thuận.

Bên ngoài, Mạnh Hưởng đang trong tình thế nước sôi lửa bỏng, nội tâm tranh đấu kịch liệt.

Hai người trước mặt, một người là chị gái, người còn lại là ông chủ. Cho dù cậu có ở sau lưng Giang Trạch Châu kén cá chọn canh, thì đến khi đứng trước Giang Trạch Châu, ngọn lửa kiêu ngạo lập tức bị dập tắt, chỉ bởi một ánh mắt nhẹ lướt qua của anh.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nhưng Mạnh Hưởng cảm thấy toàn thân khó chịu, giống như bị kẹt trong một chiếc hộp, khiến cậu ngột ngạt và khó chịu.

Ở một chỗ rẽ nọ, Mạnh Hưởng ho khan vài tiếng, hai người phía trước nghe vậy liền quay đầu lại.

Mạnh Hưởng: "À, nhà vệ sinh ở đâu, tôi muốn đi vệ sinh."

Giang Trạch Châu chỉ về một hướng, "Đi tới cuối đường là đến."

Mạnh Hưởng rời đi.

Chỉ để lại hai người họ.

Giang Trạch Châu hỏi: "Muốn đợi cậu ta không?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mạnh Ninh: "Đợi một lúc đi."

Thời gian chờ đợi đặc biệt nhàm chán, hai người đứng cuối hành lang, cùng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Thưởng thức quang cảnh một lúc, Mạnh Ninh đột nhiên hỏi: "Hôm nay gửi tin nhắn tới, có phải đã làm phiền anh không?"

Giang Trạch Châu nhận ra, Mạnh Ninh là người rất thận trọng, về mọi mặt.

Ngay cả việc nhắn tin cho anh, cũng phải do dự trước sau. Không giống anh, chỉ cần nhớ cô là sẽ gửi tin nhắn, nửa đêm muốn nghe giọng cô, cũng lập tức gọi điện.

Nhưng trên thực tế, nói sao đây, Giang Trạch Châu khá thích điều này.

Mẫu người mà Giang Trạch Châu thích trước giờ đều không thay đổi

--- một cô gái ngoan hiền. Đúng như tên gọi, từ ngoại hình đến tính cách, mọi thứ đều hoàn toàn phù hợp.

Anh từng gặp rất nhiều các cô gái giả vờ ngoan hiền, chỉ có duy nhất Mạnh Ninh, là thực sự như vậy.

Không có mưu mô, cũng không có lương tâm, như thể không quan tâm đến bất cứ điều gì, lại như thể quan tâm đến tất cả mọi thứ. Cô không để tâm đến suy nghĩ của chính mình, chỉ để tâm đến suy nghĩ của người khác. Mọi chuyện đều suy nghĩ cho người khác, mà bỏ qua bản thân.

Loại người này được chia làm hai loại, một là đơn thuần, hai là ngốc nghếch.

Mạnh Ninh thuộc vế trước.

Là kiểu mà Giang Trạch Châu thích.

Khi yêu, anh không cần bạn gái phải chủ động làm gì. Giống như trước kia anh đã từng nói với Mạnh Ninh, cô không cần làm gì hết, chỉ cần làm bạn gái của anh là được.

Con gái chủ động là tốt, nhưng Giang Trạch Châu không thích điều đó.

Trong một mối quan hệ, nếu nhất định phải có một người chủ động, thì Giang Trạch Châu cho rằng, người đó nên là anh.

Anh thích chi phối mọi thứ, cả trong công việc lẫn tình cảm.

Nhưng ý nghĩa của sự chi phối, không có nghĩa là mối quan hệ này hoàn toàn do anh kiểm soát. Nó giống như một trận đấu kéo co, anh nhẹ nhàng kéo một cái, Mạnh Ninh sẽ ngã vào lòng anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!