Chương 38: (Vô Đề)

Người của trường đua vẫn đang kiểm soát sân bãi, mọi người thay quần áo xong, đều ngồi trong phòng thay đồ để chờ thông báo, không vội vàng ra ngoài.

Phòng thay đồ của nam và nữ được ngăn cách bởi một bức tường.

Chủ đề thảo luận của đám con trai, quanh đi quẩn lại cũng chỉ vài cái. Dáng người ai nấy đều cao ráo, khí thế thì không ai chịu thua ai.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Thấy chưa, người anh em, đây là cơ bụng."

"Ái chà, có cơ bụng là ghê gớm lắm hả? Anh đây cao 1m82, hơn cậu hẳn 2cm."

Nội dung tiếp theo trở nên khó hiểu hơn, giọng điệu bỡn cợt kéo dài, thật không đâu vào đâu.

Phòng thay đồ nữ thì là một câu chuyện khác.

Các cô gái nói chuyện với nhau nhẹ nhàng, cơ bản đều là hỏi những câu như "Trước kia cô từng ngồi xe đua chưa", "Bộ quần áo này của cô mặc như thế nào", "Chiếc áo này xấu quá" và các vấn đề tương tự.

Hài hoà theo cách khác nhau.

Mạnh Ninh thay quần áo xong, đi ra mở tủ, kiểm tra xem có tin nhắn nào chưa đọc trên điện thoại hay không.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nào ngờ, thật sự có một tin từ Giang Trạch Châu: [ Thay xong quần áo chưa? ]

Mạnh Ninh: [ Thay xong rồi. ]

Dừng một chút, cô lịch sự hỏi lại: [ Anh thay xong rồi sao? ]

Giang Trạch Châu: [ Ừm, ra ngoài không? ]

Mạnh Ninh: [ Trường đua đã chuẩn bị xong chưa? ]

Giang Trạch Châu: [ Không rõ. ]

Mạnh Ninh khẽ cắn môi dưới, ngón tay chạm vào bàn phím chợt dừng lại trên không trung, cách màn hình chừng 1cm.

Giang Trạch Châu: [ Em không chán sao? ]

Đua xe khác với bất kỳ ngành nghề nào, nó tượng trưng cho khát vọng chinh phục sự hoang dã. Và tay đua điều khiển chiếc xe, là người có hormone tràn đầy sự kích thích. Đó là lý do tại sao, bên cạnh các tay đua, không bao giờ thiếu những người khác giới.

Các cô gái trong phòng thay đồ, cơ bản đều là đến cùng với các tay đua của câu lạc bộ, không phải bạn gái thì là đối tượng tán tỉnh. Trước khi đến trường đua, đã cùng nhau ăn một bữa cơm, có chủ đề nói chuyện chung. Đến đây rồi, vẫn tiếp tục bàn luận về chủ đề đó.

Dùng một từ không thích hợp để nói, thì Mạnh Ninh là một con cá lọt lưới.

Mạnh Ninh: [ Nghịch điện thoại một lúc là được. ]

Giang Trạch Châu: [ Tôi rất chán. ]

Anh không cho cô cơ hội từ chối: [ Ra ngoài nói chuyện với tôi. ]

Mạnh Ninh bất lực cười một cái, đồng ý: [ Được. ]

Đẩy cửa phòng thay đồ ra, không ngờ Giang Trạch Châu đã sớm đứng ở ngoài hành lang. Nghe thấy động tĩnh, anh quay người lại, ánh mắt nhìn về phía cô từ trên xuống dưới một lượt, "Sao em lại chọn bộ đồ đua này?"

Lúc chọn đồ, đối phương đều không có mặt, không ngờ hai người lại chọn trang phục giống hệt nhau. Chỉ khác là, một bộ dành cho nam, một bộ dành cho nữ.

Mạnh Ninh có chút ngượng ngùng, "Tôi chọn bừa thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!