Chương 33: (Vô Đề)

Giang Trạch Châu chú ý đến, đại từ nhân xưng trong lời nói của Mạnh Ninh.

Không phải Giang Trạch Châu, mà nhấn mạnh rõ ràng, "Giang tổng".

Cộng với tờ hợp đồng, tình huống này, không giống như sự ràng buộc giữa một cặp đôi, mà giống một cuộc đàm phán kinh doanh hơn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hai từ "Giang tổng", không chỉ nhắc nhở Giang Trạch Châu, mà còn cả Mạnh Ninh.

Rút kinh nghiệm từ quá khứ, sự tin tưởng của Mạnh Ninh đối với Giang Trạch Châu, gần như là con số âm.

Giây trước chìm đắm trong vòng xoáy ngọt ngào, giây sau liền dầm mình trong mưa to bão lớn, Giang Trạch Châu đã khiến Mạnh Ninh trải qua cảm xúc này quá nhiều lần. Ai mà biết được, hôm nay tâm tình anh tốt nên nói giả làm một đôi, nhưng ngày mai lại giả vờ như hai người không quen nhau thì sao?

Mạnh Ninh đủ bình tĩnh, cũng đủ tỉnh táo: "Anh có thể xem các điều lệ ở trên, đều được viết theo lời anh nói. Nếu cảm thấy không có vấn đề, chỉ cần ký tên dưới góc trái là được."

Cả hai nhìn nhau vài giây, người bại trận trước lại là Giang Trạch Châu.

Anh nghiêng nửa người, "Vào trong đi đã."

Mạnh Ninh: "Ừ."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hai người ngồi đối diện nhau trên bàn ăn, Giang Trạch Châu liếc nhìn xuống bản hợp đồng.

Toàn bộ đều được viết theo yêu cầu của anh, chỉ là phần cuối của hợp đồng, có thêm mục thời gian.

Thời gian hiệu lực-----

Phía sau trống không, chưa viết gì.

Giang Trạch Châu hỏi cô: "Tại sao không điền thời gian?"

Mạnh Ninh: "Bởi vì tôi cảm thấy không thể đơn phương ấn định thời gian, cả hai thảo luận vẫn tốt hơn."

Giang Trạch Châu trầm ngâm gật đầu, "Em nghĩ bao lâu thì thích hợp?"

Logic của Mạnh Ninh rất rõ ràng: "Tôi không có kế hoạch kết hôn trong hai năm nay, anh thì sao? Bao giờ anh muốn kết hôn, thì trước lúc đó, chúng ta vẫn duy trì mối quan hệ này."

Nhìn thì có vẻ rành mạch phân minh, nhưng trên thực tế, dưới gầm bàn, móng tay của Mạnh Ninh đã sớm đã ghim sâu vào lòng bàn tay.

Lòng bàn tay, cũng ướt đẫm mồ hôi.

Đủ mọi cung bậc cảm xúc, căng thẳng, chờ đợi, thấp thỏm không yên.

Ánh mắt Giang Trạch Châu không dao động, tĩnh lặng nhìn chằm chằm vào Mạnh Ninh, tay nắm thành quyền gõ nhẹ lên mặt bàn.

Một tiếng.

Hai tiếng.

Ba tiếng.

Anh đứng dậy đi vào phòng, không lâu sau quay lại, trên tay có thêm một cây bút và con dấu.

Giang Trạch Châu cúi đầu bổ sung hợp đồng, từ góc độ này, chỉ thấy được môi anh đang mấp máy, "Thời gian tôi viết hai năm, trong hai năm này, chúng ta sẽ duy trì mối quan hệ và không được vi phạm hợp đồng. Nếu vi phạm---"

Nói đến đây, anh nhướng mày, khuôn mặt không biểu tình trở nên đặc biệt sắc bén, "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!