Chương 31: (Vô Đề)

Chớp mắt một cái, mặt trời đã lên cao.

Mạnh Ninh nhìn về phía xa xăm, đôi mắt như bị ánh sáng xuyên thấu, trong suốt tựa thuỷ tinh, bên trong hiện lên nụ cười rất nhạt.

Một lúc sau, cô trả lời tin nhắn của anh: [ Cảm ơn anh. ]

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Giang Trạch Châu: [ Chuyện nên làm. ]

Cất điện thoại đi, Mạnh Ninh quay về phòng đàn để luyện tập.

Dường như trong lòng có tâm sự hoặc là điều gì đó, cho nên lúc luyện đàn, cô thường thất thần mất tập trung. Từ lúc lên dây đàn đầu tiên, cho đến khi kết thúc, chưa tới nửa tiếng đồng hồ.

Mạnh Ninh nhấp một ngụm cafe, thở dài rồi rời khỏi phòng đàn, về phòng ngủ thu dọn đồ đạc, lái xe trở về Vọng Giang Gia Uyển.

Vừa về đến nơi, Mạnh Ninh đã nhận được tin nhắn từ Lưu Bạch.

Lưu Bạch: [ Con đâu rồi? ]

Mạnh Ninh: [ Con về nhà con rồi. ]

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lưu Bạch: [ ? ]

Lưu Bạch: [ Đang là cuối tuần, mẹ không muốn nghe con nói những lời này. ]

Mạnh Ninh: [ ? ]

Lưu Bạch: [ Mẹ hi vọng về sau, cuối tuần con sẽ ra ngoài hẹn hò. ]

Mạnh Ninh bất lực, cong khoé miệng.

Ngay khi chuẩn bị gõ chữ, điện thoại rung lên, Lưu Bạch lại gửi một tin nhắn khác: [ Hoặc về sau, cuối tuần con đi xem mắt. ]

Thật ra, kể từ sau Giang Trạch Châu, Lưu Bạch không giới thiệu bất kỳ đối tượng xem mắt nào cho Mạnh Ninh. Qua một năm, Mạnh Ninh lớn hơn một tuổi, nhưng ba mẹ cô dường như cũng quá mệt mỏi với chuyện này, vì thế dứt khoát mặc kệ, để cô tự quyết định mọi thứ. Dù sao kết hôn hay không, đều là chuyện của cô.

Nhưng hoàng đế không vội thì thái giám vội.

Hàng xóm, người thân bạn bè, cô dì chú bác, đều rất nhiệt tình giới thiệu đối tượng xem mắt cho Mạnh Ninh.

Mạnh Ninh sợ mẹ cô bị bọn họ tẩy não, lại bắt đầu nối lại công cuộc xem mắt.

Cô nghiến răng, nói thẳng vào vấn đề.

[ Mẹ, thật ra con có bạn trai rồi, mẹ đừng bảo con đi xem mắt nữa. ]

Lưu Bạch kinh ngạc: [ Con có bạn trai từ khi nào? ]

Mạnh Ninh: [ Mới hôm qua. ]

Lưu Bạch: [ Tên là gì? Trông như thế nào? Bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì? Người ở đâu? ]

Một loạt câu hỏi như vậy, Mạnh Ninh không biết nên trả lời câu nào trước. Cân nhắc vài giây, cô cúi đầu gõ chữ: [ Anh ấy là người rất tốt. Mẹ, mẹ phải tin tưởng vào mắt nhìn của con. ]

Tĩnh lặng một hồi.

Lưu Bạch: [ Cũng đúng, vậy bảo bối, chúc con tình đầu thuận lợi. ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!