Chương 28: (Vô Đề)

Nhẹ nhàng quở trách một câu xong, Mạnh Ninh bước vào nhà tắm rửa mặt.

Phòng ngủ liên thông với phòng thay đồ, bên cạnh phòng thay đồ là nhà tắm.

Đánh răng rửa mặt xong, thay quần áo bước ra ngoài, thì thấy Mạnh Hưởng đang ngồi nghịch laptop. Máy tính màu đen, đoán chừng là cậu đem tới.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mạnh Ninh hỏi: "Sao lại đem đến đây, chỗ chị không phải có laptop rồi sao?"

Mạnh Hưởng: "Laptop của chị không chơi game được."

Chàng trai mới 20 tuổi, trong đầu chỉ có game và game.

Mạnh Ninh lẩm bẩm một câu: "Cũng đến lúc nên tìm bạn gái rồi, đừng có cả ngày chỉ biết chơi game."

Cậu thản nhiên đáp: "Chị lớn hơn em ba tuổi mà vẫn độc thân, thì em lo gì chứ?"

"……"

Có lý, Mạnh Ninh không tài nào phản bác.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đấu xong một trận, đã đến giờ ăn trưa.

Người có mặt hôm nay đều là chú bác của Mạnh Ninh, người nhà tụ tập lại một chỗ, bàn ăn đông vui náo nhiệt. Mạnh Ninh và Mạnh Hưởng là hai người trẻ nhất, cũng mất tự nhiên nhất. Trẻ tuổi, có thể tuỳ tiện chiếm một vị trí nào đó. Lớn tuổi, lên bàn là uống rượu. Chỉ có duy nhất bọn họ, không thể nói xen câu nào.

Không ngồi chung mâm càng tốt, tránh trở thành trung tâm của cuộc trò chuyện.

Đây cũng là điều hai người mong muốn.

Mạnh Ninh vừa ngồi ăn vừa xem TV, Mạnh Hưởng ngồi trước laptop, vừa chơi game vừa đút thức ăn vào miệng. Đợi Mạnh Ninh ăn xong rồi, bát của Mạnh Hưởng vẫn còn hơn nửa.

Cô nhìn liếc qua, chàng trai được mệnh danh là giáo thảo của Nam Đại hiện nay, vừa cẩu thả vừa qua loa. Đũa gắp thức ăn còn chưa đến miệng, đã lại ném về bát. Miệng liên tục lải nhai mấy chữ đánh đánh giết giết.

(*) Giáo thảo: Người đẹp trai nhất trường. Ý nghĩa tương tự với hoa khôi, nhưng dùng cho nam giới.

Không còn từ nào để miêu tả.

Từ trên xuống dưới, đoán chừng cũng chỉ có khuôn mặt này, là xứng đáng để các cô gái yêu thích.

Cũng chỉ có khuôn mặt này mà thôi.

Nói thẳng ra, chỉ được cái mặt.

Nửa người Mạnh Ninh dựa vào cửa sổ, tay chống cằm, bi thương phát hiện ra một điều, cô thích Giang Trạch Châu cũng vì khuôn mặt của anh.

Âm thanh trò chơi tràn ngập căn phòng, một lúc sau, đột ngột dừng lại.

Sau đó, Mạnh Ninh nhận ra, bên cạnh cô xuất hiện thêm một người. Trong phòng chỉ có hai người, lúc chị em họ ở cạnh nhau, người bên ngoài sẽ không bao giờ làm phiền. Mối quan hệ chị em hai người tốt như thế nào, mọi người đều biết rõ.

Khi còn nhỏ, Mạnh Ninh từng sống ở nhà bác, cũng là nhà của Mạnh Hưởng. Trong nhà đột nhiên có thêm một người, mặc dù là chị họ, nhưng đổi thành người khác, chắc chắn sẽ có cảm giác bị tranh sủng, trong lòng bất bình với cách đối xử của cha mẹ. Nhưng, Mạnh Hưởng thì không thế.

Mạnh Hưởng đối với Mạnh Ninh, tốt hơn bất kỳ ai. Lúc nhỏ, Mạnh Ninh ở nhà tập đàn, Mạnh Hưởng liền nằm bên cạnh yên lặng làm bài tập; Mạnh Ninh muốn ăn gì, nửa đêm, Mạnh Hưởng cũng chạy đi mua cho cô. Sau này lớn lên, tiền học bổng Mạnh Hưởng nhận được, đều chia cho Mạnh Ninh.

Mạnh Ninh uể oải liếc cậu: "Làm gì thế?"

Mạnh Hưởng lắc điện thoại với cô, "Chia sẻ cho chị một chuyện."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!