Đường phố về đêm rực rỡ ánh đèn neon, màn hình LED trên các toà nhà thương mại thi thoảng nhấp nháy vài trùm pháo hoa điện tử.
Rạp chiếu phim chật kín chỗ ngồi, Mạnh Ninh bước đến bên cửa sổ.
Cửa sổ mở ra một vết nứt nhỏ, gió đêm lạnh lẽo cuốn trôi gần hết những suy nghĩ trong lòng cô. Vừa ngẩng đầu, đã nhìn thấy Giang Trạch Châu đang xếp hàng mua vé, đáy lòng không khỏi rung động.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Rất nhanh đã đến lượt Giang Trạch Châu.
Mua vé xong, thần sắc anh có phần mất tự nhiên: "Chỉ còn vị trí này."
Liếc qua cuống vé---
Ghế đôi.
Mạnh Ninh ngẩng đầu, ánh đèn trong rạp chiếu phim mờ mịt, một tia sáng chiếu xuống góc mặt Giang Trạch Châu, thoạt nhìn rất dịu dàng.
"Nếu cô để ý, chúng ta có thể đổi rạp khác."
Ân cần và chu đáo.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Đổi rạp khác thì phiền quá."
Mạnh Ninh cầm lấy vé, di chuyển tầm mắt để che giấu vẻ lo lắng, chuyển chủ đề một cách tự nhiên, "Hình như đến giờ soát vé rồi, cửa soát vé đâu nhỉ?"
"Bên kia."
Anh chỉ tay về phía trước.
Hai người một trước một sau, bước qua.
Cửa soát vé đều là một nhóm người, hoặc là bạn bè cùng giới, hoặc là cặp đôi. Có rất nhiều cặp đôi nắm chặt tay nhau, nữ giới ôm một xô bỏng ngô trên tay.
Ánh mắt của Giang Trạch Châu dừng ở bỏng ngô hai giây.
Đến lượt hai người soát vé.
Mạnh Ninh đưa vé cho nhân viên, nhưng Giang Trạch Châu bên cạnh vẫn đứng im.
Nhân viên: "Tiên sinh?"
Mạnh Ninh cũng quay đầu nhìn anh: "Giang Trạch Châu?"
"Cô vào tìm chỗ ngồi trước đi." Giang Trạch Châu đưa tay lên, nhìn thời gian trên đồng hồ, ước lượng rồi nói, "Đợi tôi năm phút, tôi sẽ quay lại ngay."
"Anh---"
Bước chân của Giang Trạch Châu rất nhanh, bóng lưng cũng vội vàng.
Mạnh Ninh muốn đuổi theo anh, nhưng vé đã soát, không vào rạp thì coi như mất không. Giọng nói thúc giục của những người xếp hàng phía sau dần vang lên, Mạnh Ninh không còn cách nào khác, tiến lên vài bước, đi qua cửa soát vé.
Mạnh Ninh nghĩ ngợi lung tung.
Cô do dự giữa hai vấn đề "Có phải Giang Trạch Châu nửa đường hối hận nên bỏ chạy không?" và "Anh không phải là người không nói gì đã bỏ đi". Hồi lâu sau, cô quyết định chọn vế sau, tin tưởng anh. Vì thế, bước vào rạp phim chờ Giang Trạch Châu.
Bên cạnh rạp phim là phòng vệ sinh, Mạnh Ninh nhét vé vào túi, xoay người bước vào phòng vệ sinh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!