Lấy chìa khoá xe xong, Mạnh Ninh trở về nhà.
Giống như Giang Trạch Châu, ba mẹ của Mạnh Ninh cũng ở Nam Thành, nhưng cô đã chuyển ra ngoài sống một mình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng cũng không giống Giang Trạch Châu ở chỗ, Mạnh Ninh là con gái duy nhất trong gia đình, được ba mẹ và trưởng bối trong nhà hết mực yêu chiều.
Tình bạn, tình thân, tình yêu, mỗi người đều có thứ tự phân loại riêng.
Đối với Mạnh Ninh, tình thân chắc chắn là trên hết.
Dẫu vậy, sau khi tốt nghiệp trở về nước, cô vẫn kiên quyết chọn sống một mình thay vì sống cùng ba mẹ. Lý do rất đơn giản
----- xa thơm gần thối.
(*) Xa thơm gần thối: Ở xa ít gặp sẽ thương nhớ, ở gần chạm mặt nhiều sẽ dễ xảy ra mâu thuẫn.
Giống như việc mỗi tuần nghỉ học trở về nhà, ba mẹ sẽ dịu dàng khoan dung mọi khuyết điểm của bạn, ngay cả khi bạn mắc lỗi, cũng sẽ không trách cứ. Nhưng đến kỳ nghỉ đông hoặc kỳ nghỉ hè, mỗi ngày đều ở bên nhau, cho dù bạn không sai, thì ba mẹ sẽ tìm ra lỗi sai. Tương tự như việc, thức dậy vào lúc 10 giờ sáng, ăn xong liền chơi điện thoại, đầu bù tóc rối, bước ra khỏi cửa bằng chân trái,…… bới lông tìm vết đủ đường.
Sau khi đi du học, Mạnh Ninh rất tận hưởng cuộc sống một mình.
Cô cần một không gian riêng, không bị ràng buộc, không cần quan tâm đến cái nhìn của ai, không bị bất cứ ai quấy rầy, nhất là không bị thúc giục kết hôn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đúng thế.
Mạnh Ninh cũng phải đối mặt với vấn đề bị thúc giục kết hôn.
Đã gần một tháng Mạnh Ninh không trở về nhà, câu đầu tiên mà Lưu Bạch
- mẹ của cô nói khi nhìn thấy cô là, "Ôi chao, khách quý."
Mạnh Ninh vừa thay giày vừa nói với giọng điệu nịnh bợ: "Mẹ, hôm nay mẹ thật đẹp."
Lưu Bạch: "Đương nhiên rồi, nếu không con nghĩ sao con lại xinh đẹp như thế được? Không phải đều là di truyền từ mẹ sao."
Mạnh Ninh: "……"
Buổi trưa, gia đình ba người quây quần bên bàn ăn.
Đã lâu không gặp con gái, Lưu Bạch gắp ít rau bỏ vào bát của Mạnh Ninh, "Ăn nhiều một chút, xem con gầy thành dạng gì rồi kìa?"
Mạnh Ninh: "Đâu có?"
Lưu Bạch: "Mẹ nói có là có."
Mạnh Ninh nhìn núi đồ ăn trong bát trước mặt, bất lực không còn gì để nói.
Chủ đề nói chuyện giữa ba me và con cái là vô tận, từ những chuyện nhỏ nhặt bên ngoài, đến chuyện trong nhà. Đôi khi chủ đề trước chưa kết thúc, chủ đề sau đã nhanh chóng mở ra.
Quả nhiên, câu nói tiếp theo của Lưu Bạch là: "Đã có bạn trai chưa?"
Sau khi nhận được tín hiệu cầu cứu của Mạnh Ninh, người ba từ đầu đến cuối vẫn im lặng, cuối cùng đã mở miệng, "Con bé cả ngày chỉ ở trong dàn giao hưởng, có thể tiếp xúc với ai mà yêu đương cơ chứ?"
Mạnh Ninh cụp mắt, "Đúng thế."
Câu trả lời này không khác nào tự chui đầu vào lưới, Lưu Bạch thuận thế nói, "Vậy đi xem mắt đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!