Chương 13: (Vô Đề)

Sau bốn ngày cùng nhau đi làm, Mạnh Ninh phát hiện Giang Trạch Châu thường đến trước giờ hẹn năm phút.

Hôm nay cũng vậy.

7 giờ 55 phút.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trên điện thoại, dự báo thời tiết cho thấy có mưa vào buổi chiều. Mạnh Ninh đã đi xong giày, lại cởi ra, bước ra ban công để đóng cửa lại. Vô tình nhìn xuống phía dưới, chiếc Porsche màu đen đã đỗ ở cổng sau tiểu khu.

Chỗ đậu xe quen thuộc.

Chiếc xe quen thuộc.

Xe của Giang Trạch Châu.

Mạnh Ninh đóng cửa sổ, vội vàng chạy ra lối đi vào, mang giày rồi khoá cửa lại. Lúc vào thang máy, cô mở điện thoại, gửi tin nhắn cho Giang Trạch Châu: 

[ Anh đến chưa? ]

[ Đợi tôi một chút, tôi xuống ngay đây. ]

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vài ngày qua, hai người đều có trò chuyện.

Nhưng tất cả đều xoay quanh một chủ đề nhàm chán "Sáng mai mấy giờ đi".

Giang Trạch Châu dường như rất bận, gần nửa tiếng sau khi gửi tin nhắn, anh mới trả lời lại.

Hôm nay cũng không ngoại lệ.

Tin nhắn gửi đi, biệt vô âm tín.

Cửa sổ bên ghế lái của xe Porsche đen hạ xuống, khuôn mặt Giang Trạch Châu hiện ra, tay trái cầm điện thoại lên nghe.

Lúc Mạnh Ninh mở cửa ghế phụ, Giang Trạch Châu cúp máy, một tay ung dung đặt trên vô lăng, tay còn lại cầm điện thoại xem tin nhắn.

Đột nhiên, anh hỏi: "Cô gửi tin nhắn cho tôi?"

Mạnh Ninh: "Ừm."

Giang Trạch Châu nói: "Tôi cũng vừa tới."

Anh đang trả lời câu hỏi trong Wechat của cô.

Mạnh Ninh hoài nghi: "Vừa tới?"

Giang Trạch Châu: "Ừm."

"Ban nãy tôi đứng trên ban công đã thấy xe anh, chẳng lẽ tôi nhìn nhầm sao?" Mạnh Ninh bối rối nhìn sang, vô thức đụng phải ánh mắt của Giang Trạch Châu.

Biểu cảm lạnh nhạt, lúc anh không nói chuyện, có cảm giác áp bức đến đáng sợ.

Lúc này, anh mím môi, nghiêm túc mà xa cách.

Lời nói không chút cảm xúc của Giang Trạch Châu vang lên trong xe: "Cô nhìn nhầm rồi."

Mạnh Ninh: "Nhìn nhầm sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!