Chương 6: Bản Chất Thật

Hôm ấy, Nazi cắm rễ ở phòng Izan đến khi trời sụp tối, mưa tầm tã

Nazi ngồi ở ngoài ban công, kế bên là ly cà phê đã nguội, trên tay vẫn cầm cuốn sách đang đọc dở

Hắn đưa mắt nhìn ra ngoài trời vẫn mưa tí tách, suy nghĩ mông lung

5

Đến khi Izan bước vào, ngồi xuống bên cạnh Nazi, hắn cũng chẳng buồn quay mặt lại nhìn cô một cái

Vẻ mặt yên bình ấy, chưa một ai có thể thấy ở hắn ngoài Izan và Ussr

Trong mắt các nhân quốc hay trong suy nghĩ của nhân loại, hắn là một kẻ độc tài, tàn nhẫn

Nhưng không một ai biết con người thật của hắn, ngoài hai người ấy

1

Ừ thì, tàn nhẫn đúng là một phần trong con người hắn thật...

Nhưng một nửa còn lại, hắn chẳng bao giờ bọc lộ ra ngoài cho thiên hạ nhìn thấy cả

Cơ mà, thiên hạ là ai chứ chả phải Izan, cô đã sớm nhìn thấu tâm can của Nazi ngay lần đầu gặp mặt rồi

Về phần Ussr, y đúng là đã từng thấy được bản chất dịu dàng của Nazi

2

Đã từng thôi...

Hiện tại, Nazi với y chỉ là một kẻ độc tài, mỏ hỗn, kiêu ngạo và tàn nhẫn

À không, không đúng

Độc tài, mỏ hỗn, kiêu ngạo và tàn nhẫn chỉ là những gì Nazi thể hiện với Ussr như một cái vỏ bọc thôi, còn trong mắt Ussr, hắn dịu dàng cũng có, tàn nhẫn cũng có, yên bình cũng có, mỏ hỗn cũng có

2

Nói chung, người duy nhất hắn bọc lộ bản chất ấy chỉ có 1, nhưng người biết hắn có bản chất ấy lại có đến 2

Một là kẻ thù không đội trời chung, cũng là bạn thời thân ấu của hắn. Một lại là đứa bạn thân của hắn, người mà hắn tin tưởng tuyệt đối

6

-Ê, nghĩ gì mà đăm chiêu vậy?

Lời nói của Izan kéo hắn quay lại thực tại, Nazi cũng chỉ trả lời cho qua

-Không có gì đâu, mày không cần phải để ý

-Trời đất ơi, không lẽ thằng bạn ế mọt gông của tôi đã biết yêu rồi sao? Nó đang tương tư ai kìa

Izan đưa tay lên, chấm chấm mấy giọt nước mắt rất chi là thật trân:)

2

-Cack, có cái nịt mà tương tư, tin tao đấm vỡ alo không?

À thì, xen lẫn trong sự yên bình ấy vẫn có sự LẦY LỘI, MỎ HỖN và CỌC TÍNH của Nazi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!