Chương 29: Bận Tâm

- Chào lớp.

Nazi mệt nhọc bước vào, hắn ngồi xuống ghế giáo viên, ngả người ra sau và đưa mắt nhìn lũ học sinh

- Chào thầy ạ.

Nazi vì đang quạu nên cũng chỉ nói sơ sơ về bản thân rồi để tụi nó tự sinh tự diệt,  thích làm mẹ gì thì làm, bản thân thì nằm úp xuống mặt bàn, nhắm nghiền mắt

2

- Ê, thầy có vẻ dễ dãi ha

4

Một bạn học sinh nam ở cuối lớp thì thầm với bạn cùng bàn của mình, và ngay lập tức gật được cái gật đầu của ai kia

- Ừm, nhưng đừng có vội mừng, tớ cảm giác thầy ấy đang mệt nên mới vậy thôi

1

Cô bạn nữ sinh kia có chút nhạy bén, thì thầm ngược lại với bạn nam sinh

- Xì, cậu lúc nào cũng lo xa

- Bạn nam huơ huơ tay

- Không tin thì thôi, Uyển Uyển tôi đây cũng chẳng thèm lo cho cậu

Nói, cô gái Đặng Uyển Uyển kia quay mặt đi, lục lọi cặp rồi lấy ra cuốn vở vẽ, phác vài nét

Cạch...

Cánh cửa lớp bật mở, tất cả học sinh hướng mắt về cánh cửa ấy, chỉ có Nazi là vẫn mệt mỏi nằm sấp xuống bàn, chả buồn ngước mặt lên nhìn xem đấy là ai

7

Học sinh:???

Tiếng bước chân càng lúc càng đến gần bàn giáo viên, nhưng Nazi cũng chẳng còn tâm trạng quan tâm đến nó, hắn vẫn cứ giữ nguyên tư thế ấy, cho đến khi...

Cộp.

Tiếng thủy tinh va chạm nhẹ với mặt bàn gỗ, mùi thơm thoang thoảng của cà phê quen thuộc va vào khứu giác hắn 

Nazi:?

2

Hắn lúc bấy giờ mới ngước mắt lên, rồi khựng lại một lúc, bất ngờ thốt lên

- Ngươi..?

- Mệt lắm à?

Là Ussr, người mà sáng giờ Nazi né nhưng né tà, là người sáng giờ bị vợ cho ăn bơ, cũng chính là người đã đem một ly cà phê mới cho hắn

2

- Sao ngươi-

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!