Vốn là muốn ra "Rượu ấm trảm Hoa Hùng",
kết quả lại thành "Chủ quan mất Kinh Châu" (*). Ôn Tửu mặc dù ảo não,
nhưng nghĩ lại, Yến Luật thuê bạn gái là tiến hành thông qua tay Thương
Cảnh Thiên, xem ra quan hệ giữa anh ta và Thương Cảnh Thiên đã rất thân
thiết. Như vậy, ở chung với Yến Luật bảy ngày, cũng không có gì là có
hại. Con đường nào cũng dẫn đến La Mã, có lẽ cô có thể dùng một cách
thức khác để tới gần Thương Cảnh Thiên, đạt được mục đích của mình.
[(*)Chủ quan mất Kinh Châu: là điển
cố nói về thời Tam Quốc, danh tướng Quan Vũ mất đi ba quận của Kinh Châu (Nam quận, Vũ Lăng, Linh Lăng). Khi Quan Vũ xuất binh đánh địa khu
Tương Phàn của Tào Tháo, Tôn Quyền phái Lữ Mông thừa cơ đánh lén ba quận của Kinh Châu, khiến cho ba quận bị thất thủ. Chủ quan mất Kinh Châu,
hiện ví von bởi vì chủ quan, lơ là sơ suất, mà thất bại hoặc bị tổn
thất.]
Nghĩ thông suốt điểm này, đối diện với
Yến Luật, vị bạn tốt của Thương Cảnh Thiên, trong khoảng thời gian ba
mươi giây, Ôn Tửu nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm tình của mình, quyết
định tiếp tục thực hiện hiệp ước.
Vì thế, trên khuôn mặt thanh lệ xinh đẹp của Ôn Tửu cũng đã không nhìn ra một tia không vui nào, giống như sự
kiện từ chối thực hiện lời hứa lúc nãy hoàn toàn chưa từng xảy ra.
Nhưng mà cô thay đổi thái độ nhanh như
vậy, ngược lại khiến cho Yến Luật càng thêm tức giận, đây thuộc về loại
điển hình đầu óc óc nóng lên thì điên, sau đó vừa bị uy hiếp liền lập
tức quăng vũ khí đầu hàng, không hề có lập trường, cũng không có khí
phách này. Ở trên thương trường, đó thuộc về loại người cương quyết
không thể hợp tác, phải tránh xa.
Anh rút một tờ giấy ở trên mặt bàn ra đưa cho cô, lạnh như băng nói: "Mười phút có thể thuộc lòng không?"
Ôn Tửu lập tức cười nhận lấy, "Được, không thành vấn đề."
Đây là một phần tư liệu cá nhân của Yến
Luật, mặc dù tương đối đơn giản, nhưng giả bộ làm người yêu, ứng phó với thân thích hoặc là người nhà hẳn là dư dả.
Cơn giận còn sót lại của Yến Luật chưa
tiêu, tự mình ngồi ở trên ghế sô pha phía sau, cầm lấy một quyển sách mở ra. Đương nhiên đầu tức đến phát đau, một chữ cũng nhìn không vô đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!