Yến Luật rốt cuộc cũng hiểu được cái gì là bị người ta chặn đầu giội cho một chậu nước lạnh.
Ý nghĩ ướt át trong lòng trong nháy mắt đã bị cả chậu nước lạnh to này
gột rửa sạch sẽ, anh bình tĩnh nhìn khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt trong
trẻo của Ôn Tửu, từ đầu đến chân đều bốc khí lạnh.
Ga giường đó anh chỉ mới ngủ có một đêm, vậy mà cô lại ghét bỏ!
Ôn Tửu xấu hổ nói: "Vỏ chăn thì không cần phiền anh đổi lại một lần nữa, ôm chăn trong phòng của tôi đến là được rồi!"
Yến Luật hít một hơi thật sâu, không nói một lời mà ôm lấy cái chăn mình
vừa mới ngủ có một đêm đã bị ghét bỏ, xoải bước đi ra khỏi phòng, trên
mặt lạnh đến nỗi sắp có vụn băng rơi xuống.
Ôn Tửu còn có chút buồn bực, như thế nào vừa nãy vẫn còn tốt mà, vậy mà
trong chốc lát đã bắt đầu chuyển từ trời trong xanh sang âm u rồi? Thật
đúng là người đàn ông cảm xúc luôn luôn thay đổi, chẳng hiểu ra sao.
Một lát sau, Yến Luật cầm một chiếc ga giường mới tinh, ôm cái chăn của Ôn Tửu sang, xụ mặt để lên trên giường.
Ôn Tửu nói lời cảm ơn. Yến Luật cũng giống như không nghe thấy, không nói một lời mà đi ra khỏi gian phòng.
Sau lưng lập tức vang tới tiếng Ôn Tửu đóng cửa khóa lại, tiếng ấn khóa
vang lên rất khẽ, giống như đang cười nhạo cái ý nghĩ tươi đẹp chợt lóe
lên vừa rồi của anh, buồn cười đến cỡ nào, hoàn toàn là tự mình đa tình. Người ta không chỉ không có ý giữ anh ở lại cùng một phòng và ngủ cùng
một giường, đã thế lại còn ghét bỏ ga giường anh đã từng dùng.
Yến Luật đóng cửa phòng, căm phẫn ngồi ở trên giường, phiền muộn trong lòng quả thực sắp nổ tung ra rồi. Anh còn chưa ghét bỏ cô, cũng chưa tính
toán là phải thay đổi ga giường, cô lại muốn đổi. Ha ha, đây quả thật là quá buồn cười, anh chính là người đàn ông mỗi ngày đều tắm rửa thay đổi nội y.
Vừa nghĩ tới tắm rửa, đầu óc anh lại bắt đầu không khống chế được nữa rồi,
nhanh chóng hiện lên hình bóng cô, ánh sáng bốn phía, uyển chuyển thướt
tha, cơn tức giận lập tức bị cảm giác khô nóng khó tả thay thế, ham muốn trong cơ thể không thể khống chế giống như dòng điện lướt qua. Anh vọt
dậy đứng lên, đi vào nhà vệ sinh mà tắm giội.
Tắm rửa xong, sau khi thay áo ngủ vào, Yến Luật kéo chăn lên, trùm lên trên người, trên cái gối đầu như có như không một mùi hương nhàn nhạt,
thoáng cái đã lọt vào chóp mũi, dường như là một làn gió mát ấp ủ làm
say lòng người, nhưng ngửi lại thật kỹ thì dường như mùi gì cũng đều
không có.
Anh tắt đèn, nhắm mắt lại, thế nhưng mà mùi hương này lại lơ đãng xuất
hiện, giống như một con mèo nghịch ngợm thỉnh thoảng lại cào vào lòng
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!