Chương 25: Ôm

Ôn Tửu vừa nói xong không bao lâu, đã nhìn thấy một bóng dáng cao to tuấn tú xuất hiện trước cửa nhà kính.

Cô biết rõ câu nói cuối cùng nhất định sẽ "mời" được Yến tiên sinh đi lên. Ông chủ làm sao lại có thể để cho nhân viên một mình hăng hái chiến đấu được, sao cũng nên đi lên cùng chung một mối thù chứ.

Ôn Tửu cười dịu dàng nhìn anh: "Yến Luật, bọn em đang nói tới anh đấy, thật sự là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến."

"Nói anh cái gì?" Yến tiên sinh biết rõ còn cố hỏi, mặc dù trong lòng bị

thương một đống, lại còn phải làm bộ không biết rõ tình hình, thật sự là nhịn đến khổ cực.

Ôn Tửu mở to hai mắt: "Nói anh trông thật đẹp trai nha."

Yến Luật cắn răng, đừng cho rằng nửa câu phía sau của cô tôi không nghe thấy?

Úc Thiên Thiên có thể nào buông tha cho cơ hội châm ngòi thổi gió, lúc này cũng không khách sáo chút nào mà cười trào phúng: "Cô ta nói rằng anh

ngoại trừ trông đẹp trai, còn lại cũng không có gì." Nói xong vẫn không

quên hả hê nhìn Ôn Tửu mà chêm vào một câu: "Tôi cũng cảm thấy thế."

Sắc mặt Yến Luật đã đen hơn cả mực nước để viết câu đối xuân, anh đứng

trước mặt Ôn Tửu, nghiêng nghiêng mặt, mày kiếm khẽ nhăn, dừng lại một

chút rồi hỏi: "Thật sao?" Đôi mắt sáng nhìn chằm chằm vào cái miệng vừa

đáng yêu lại đáng hận kia, thật muốn cắn một miếng.

Ôn Tửu cảm thấy sát khí không tiếng động bao phủ, lại bình tĩnh thản nhiên cười với Yến Luật, sau đó nói với Úc Thiên Thiên đang đứng ở một bên

chờ xem kịch vui: "Ngại quá, lời vừa rồi tôi còn chưa nói hết đây này.

Ngay từ đầu tôi cảm thấy anh ấy ngoại trừ đẹp trai, cũng không có gì, về sau tôi mới phát hiện ra anh ấy thông minh quyết đoán, giữ mình trong

sạch, năng lực xuất sắc, tôi lại thích anh mất rồi. Cô quen biết anh ấy

hai mươi năm, lại không thấy được những ưu điểm này của anh, nhận thức

về anh mới chỉ còn dừng lại ở vẻ bề ngoài, sao còn không biết xấu hổ mà

tự cho mình là vợ chưa cưới đây?"

Úc Thiên Thiên lại tức đến nghẹn cả họng không nói được câu nào.

Nghe thấy Ôn Tửu giải thích "về sau", sắc mặt Yến Luật cuối cùng cũng bình

thường trở lại, vuốt tóc Ôn Tửu, nặn ra một nụ cười "săn sóc đầy đủ":

"Hôm qua ngủ muộn như vậy, sao em không đi nghỉ ngơi một lát?"

Bàn tay to lớn ấm áp vuốt ve đỉnh đầu, động tác này, mặc dù là diễn trò,

cũng khiến Ôn Tửu đỏ bừng mặt lên: "Em đang muốn đi ngủ trưa đây, Thiên

Thiên lại tới tìm em nói chuyện phiếm."

Yến Luật liếc qua Úc Thiên Thiên, khách sáo hiếm thấy nói: "Cô lái xe cũng

mệt mỏi rồi, có gì muốn nói thì sau này hãy nói, cũng xuống tầng nghỉ

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!