Yến Luật lập tức có cảm giác bị người
đùa giỡn, mặt đỏ tía tai lên xe, kiên quyết không đáp lại vấn đề mang
tính nội hàm phong phú này.
Về nhà, Ôn Tửu lên tầng với anh, để đồ vào nhà vệ sinh, xem gần đến giờ rồi, Ôn Tửu liền nhắn tin cho Yến Luật: "xuống bếp đi."
Yến Luật dề dà khoảng 5 phút, thế này mới phụng phịu đi vào phòng bếp.
Ôn Tửu đang ướp cá, quay đầu cười với anh: "Cởi quần áo ra."
Yến Luật hơi biến sắc mặt: "Cởi quần áo làm gì?" Vì sao nghe câu như thế, lại có cảm giác cả người nóng lên.
Ôn Tửu đánh giá áo khoác khí phái phẳng
phiu của anh, săn sóc nói: "Không cởi quần áo thì làm việc thế nào, bộ
đồ này của Yến tiên sinh có vẻ rất đắt."
Yến Luật đút hai tay trong túi quần, trả lời: "Phòng bếp không có điều hòa, rất lạnh."
"Không sao, tôi đã bảo bà nội chuẩn bị cho anh một chiếc áo bông của ông nội." Ôn Tửu suy nghĩ chu đáo lấy một chiếc áo bông kiểu Trung cho người lớn tuổi từ trên chiếc ghế chân cao đưa cho anh.
Yến Luật nhíu mày, bảo anh mặc loại áo
bông sa tanh màu lam thêu đầy họa tiết ngũ phúc tràn ngập không khí vui
mừng này, làm việc trong phòng bếp giống như một quý ông? A, đó quá buồn cười rồi.
Yến tiên sinh nói hai chữ rõ ràng lưu loát: "Không cần."
"Không thay quần áo, vậy anh đeo tạp dề cũng được." Ôn Tửu săn sóc lại lấy một chiếc tạp dề màu hồng hoa anh đào viền cánh sen từ sau lưng ghế dựa tới đây.
Yến Luật: "…"
Cô đây là cố ý chọc giận anh đi? Nhưng mà trông biểu cảm lại có vẻ rất quan tâm … quần áo của anh.
Trong đầu hình dung dáng vẻ mình mặc chiếc tạp dề này, Yến Luật lại quyết đoán chối từ, "Không cần mặc, quần áo bẩn thì bẩn."
Ôn Tửu đành phải buông tạp dề xuống, "Vậy được rồi, anh cẩn thận một chút, đừng để bẩn quần áo, trước rửa rau xanh đi."
Yến Luật trên cao nhìn xuống đánh giá bùn đất ở rễ rau, hai tay cắm trong túi quần lập tức đau nhức như ngày tận thế đã tới.
Ôn Tửu thấy anh không động đậy nên tốt
bụng hỏi: "Anh có biết rửa không? Có muốn tôi dạy anh không?" Loại ánh
mắt như đối xử với các em bé đi nhà trẻ này lập tức làm tổn thương lòng
tự ái của Yến tiên sinh.
Anh hừ một tiếng, thọc tay vào bồn nước, sau đó bắt đầu giũ giũ lá rau. Loại việc đơn giản này còn cần học?
Chẳng qua là anh không muốn làm mà thôi.
Rửa rau khoảng bảy lần, đến khi mỗi một
lá rau đều "mình đầy thương tích, thoi thóp một hơi" thì Yến Luật mới
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!