Tạ Nhất Phi: "Vậy anh đi tắm trước đi, tắm xong thì ngủ sớm."
Ý của cô rõ ràng không thể nào rõ ràng hơn, việc để anh ở lại nhà là do hoàn cảnh bất đắc dĩ, nhưng tối nay cô không muốn tiếp tục giao tiếp quá nhiều với anh
"Ừm".
Tạ Nhất Phi thở phào nhẹ nhõm.
Nhân lúc anh đi tắm, Tạ Nhất Phi trải giường sofa cho anh, sau đó trở về phòng đóng cửa.
Không lâu sau, tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, tiếng bước chân của người đàn ông từ xa đến gần, đi ngang qua cửa phòng cô mà không dừng lại, trực tiếp đi sang phòng trống bên cạnh.
Tạ Nhất Phi đợi thêm một lát, xác định anh đã ngủ mới đứng dậy đi tắm.
Trong phòng tắm, hơi nóng vẫn chưa tan hết.
Không khí tràn ngập mùi sữa tắm và dầu gội quen thuộc của cô, nhưng cô cảm thấy mùi hôm nay có chút khác, dường như có lẫn một chút hương gỗ tuyết tùng đặc trưng của đàn ông. Độ cao vòi hoa sen cũng khác so với bình thường, cô phải hơi nhón chân mới với tới. Khi vặn nắp chai sữa tắm, cô vặn mãi mà không được, suýt nữa đã bỏ cuộc...
Tất cả những điều này đều đang nhắc nhở cô, trong ngôi nhà này tối nay có thêm một người đàn ông.
Nghĩ đến đây, cô không dám thoải mái tắm, chỉ tắm qua loa cho xong.
Nhưng khi cô bước ra khỏi phòng tắm, lại phát hiện người đàn ông đáng lẽ đã ngủ lại đang ngồi trên sofa phòng khách xem điện thoại.
"Sao anh còn chưa ngủ?" Tạ Nhất Phi hỏi.
"Giường sofa kia nhỏ quá, chân tôi duỗi không ra."
Anh vừa nói vừa ngẩng đầu lên, sau đó ánh mắt đột nhiên dừng lại trên người cô.
Cô trơ mắt nhìn biểu cảm trên mặt anh từ ngẩn ngơ chuyển sang ngộ ra, rồi sau đó là nhịn cười.
"Bộ đồ ngủ này lấy đâu ra vậy? Chắc không phải là bà nội cô truyền cho đấy chứ?"
Bà nội mà anh nói chính là bà của Tạ Nhất Phi, trước đây khi hai người còn ở bên nhau, anh thường nói như vậy.
Tạ Nhất Phi không muốn giải thích nhiều, cô hơi khát, đi vào bếp rót cho mình một cốc nước.
Tần Tranh biết rõ còn cố hỏi: "Cô mặc kín thế này không nóng à?"
Nghĩ đến việc có anh ở đây, cô cố tình tìm một bộ đồ ngủ kín đáo, là bộ mà mẹ mua cho cô năm cô lên Bắc Kinh học đại học, kiểu dáng đúng là hơi lỗi thời, quan trọng nhất là căn bản không phải đồ mặc vào mùa này. Cho nên đúng là rất nóng, đặc biệt là sau khi uống xong một cốc nước nóng, lập tức lại đổ mồ hôi.
Vậy là coi như tắm trắng.
"Không nóng." Cô không đổi sắc mặt, nói xong quay đầu lại, phát hiện anh không biết từ lúc nào đã đi theo đến, chắn ngay cửa bếp.
Cô khựng lại: "Có chuyện gì không?"
"Tôi cũng khát."
Lời anh vừa dứt, chiếc cốc trên tay Tạ Nhất Phi đã bị anh lấy đi.
Cô còn chưa kịp ngăn cản, anh đã cầm cốc của cô uống nước.
Anh hơi ngửa đầu lên, có vẻ như thật sự khát nước, còn tầm mắt của cô lại vừa vặn rơi vào yết hầu đang chuyển động của anh, trong đầu đột nhiên hiện lên một vài hình ảnh rất xa xôi...
Cô buộc mình dừng lại, khi hoàn hồn lại, anh đang đặt chiếc cốc không xuống bệ bếp sau lưng cô.
Khoảng cách giữa hai người vì hành động này của anh mà trở nên gần hơn, cũng khiến cô cảm thấy nóng hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!