Chương 21: (Vô Đề)

Tạ Nhất Phi trăm mối cảm xúc ngổn ngang nhìn Tần Tranh, anh dường như cảm nhận được nên đã nhìn sang, nhưng lại không nói gì, chỉ gắp một con tôm đặt vào đĩa của cô, trước sự "chào hàng hết mình" của những người lớn tuổi, anh bày ra vẻ mặt thản nhiên, mặc kệ mọi chuyện.

Cô biết anh đang an ủi cô, bảo cô đừng có gánh nặng tâm lý gì, cứ nghe là được, nhưng hành động này trong mắt người khác lại là biểu hiện của sự quan tâm và bảo vệ cô.

"Vừa nãy nghe bác sĩ Tần nói, cô Tạ đang giảng dạy ở đại học B, dạy môn gì vậy?" Có người đột nhiên hỏi.

Tạ Nhất Phi ngẩng đầu lên, người hỏi là một người đàn ông trung niên tóc đã điểm bạc, nghe giới thiệu vừa nãy, hình như họ Trương, cũng là chuyên gia trong lĩnh vực tuyến vú.

Tạ Nhất Phi: "Một vài môn học thuộc chuyên ngành dược dành cho sinh viên đại học ạ."

"Hóa ra cô Tạ là chuyên ngành dược, vậy thì bình thường chắc cũng làm nghiên cứu đề tài nhỉ?"

Tạ Nhất Phi gật đầu: "Hiện tại tôi đang cùng một công ty dược phẩm nổi tiếng trong nước hợp tác nghiên cứu một loại thuốc mới ạ."

Vừa nãy mọi người đã từ việc cải cách bảo hiểm y tế bàn sang việc nóng lên của đầu tư y tế, từ một ca bệnh nào đó bàn sang "năm đầu tiên của bệnh mãn tính" của bệnh u bướu, lúc này lại bàn đến thuốc sáng tạo.

"Theo như tôi được biết trong mười năm qua, hơn 90% thuốc sáng tạo trong số những loại thuốc gốc được ra mắt thị trường đều đến từ nước ngoài, rất nhiều loại thuốc trị ung thư, thuốc hạ huyết áp và các loại thuốc cơ bản đều dựa vào nhập khẩu..."

Trưởng khoa Trương kia thao thao bất tuyệt, dường như cũng có sự am hiểu nhất định về lĩnh vực thuốc sáng tạo.

Ban đầu Tạ Nhất Phi còn tưởng rằng ông ta có những ý kiến mới mẻ nào đó, nhưng càng nghe càng thấy không đúng.

Tạ Nhất Phi hiểu rằng có nhiều người không đánh giá cao thuốc sáng tạo trong nước, nhưng quan điểm của vị chuyên gia này thực sự có chút cực đoan, theo ông ta thì trong nước thậm chí không có loại thuốc sáng tạo thực sự nào.

Thực ra những lời này Tạ Nhất Phi cũng không phải là lần đầu nghe thấy, nhưng người ngoài có thể nói xấu, người trong ngành hiểu rõ tình cảnh khó khăn của ngành, tuyệt đối không nên nói ra những lời như vậy. Y và dược không tách rời nhau, cô không ngờ rằng trong tình huống này mà cũng có thể nghe được những luận điệu cực đoan như vậy, càng không ngờ rằng điều này lại được thốt ra từ miệng của một chuyên gia lão làng, hơn nữa trong giọng điệu của đối phương là sự ngạo mạn và chế giễu không thể che giấu.

Thực ra những nghi ngờ này, cô cũng đã từng có, cô cũng từng giống như những người này nghi ngờ rằng những điều mình đã học, những điều mình đã làm có ý nghĩa hay không, liệu nghiên cứu của họ có thể đơm hoa kết trái vào một ngày nào đó hay không.

Nhưng người hướng dẫn luôn nói: "Con không thể yêu cầu một người phải dốc hết sức làm những việc mà chính bản thân họ cũng không tin, con muốn tiếp tục làm trong ngành này, con phải tin chắc rằng chúng ta có thể làm được, tin chắc rằng tất cả những gì mà chúng ta đã làm hôm nay sẽ đơm hoa kết trái vào ngày mai."

Người hướng dẫn là một người như vậy, kiên định tin tưởng, và nỗ lực thực hiện. Cô cũng vì vậy mà bắt đầu học cách tin tưởng, rồi trong từng thành quả nhỏ mà trở nên tràn đầy tự tin và kiên định với tương lai.

Vậy nên lúc này nghe những người này nói những lời này, cô không thể làm ngơ, càng không thể vì muốn có không khí hòa hợp mà đi xu nịnh đối phương.

Tạ Nhất Phi: "Chi phí cao và rủi ro cao trong nghiên cứu phát triển thuốc là một vấn đề hàng đầu trong lĩnh vực dược học. Từ việc phát hiện ra mục tiêu của thuốc cho đến nghiên cứu tiền lâm sàng, rồi đến các giai đoạn thử nghiệm lâm sàng, đều cần phải đầu tư một lượng lớn vốn, thời gian và nhân lực. Hơn nữa việc bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ và sự cạnh tranh của thuốc generic, tính phức tạp và không chắc chắn của nghiên cứu lâm sàng đều là những trở ngại.

Nhưng từ xưa đến nay, nhu cầu chữa khỏi bệnh tật và thậm chí trường sinh bất tử vẫn luôn tồn tại, dược học cũng như y học chưa bao giờ ngừng tìm tòi và nỗ lực. Nước ngoài là như vậy, trong nước cũng vậy. Trong những năm gần đây, đã có một lượng lớn vốn và nhân tài đổ vào lĩnh vực này, hơn nữa nhờ những ảnh hưởng tích cực từ việc đàm phán bảo hiểm y tế, bong bóng của thuốc generic dần được thu hẹp, đây chính là cơ hội của thuốc sáng tạo..."

Nhà ăn đang ồn ào dần dần trở nên yên tĩnh lại, chỉ còn lại giọng của một mình Tạ Nhất Phi.

Cô có thể cảm nhận được mọi người đều đang nhìn mình, bao gồm cả người bên cạnh cô.

Khi cô dừng lại, sắc mặt của vị trưởng khoa Trương vừa nãy chê bai thuốc sáng tạo trong nước đã không còn dễ coi nữa.

Không nói lại được Tạ Nhất Phi, ông ta cười gượng cảm thán một câu: "Người trẻ tuổi mà..."

Những lời phía sau không nói ra khỏi miệng, nhưng chẳng qua cũng chỉ là nói cô ngông cuồng hoặc ngây thơ thôi.

Không khí nhất thời có chút gượng gạo, có người cười xòa làm dịu bầu không khí, không một tiếng động mà chuyển chủ đề sang Tần Tranh.

"Bác sĩ Lý, lần trước anh không phải nói có tình hình gì đó muốn xin tư vấn từ trưởng khoa Chu và bác sĩ Tần sao? Có cơ hội tốt như vậy thì đừng bỏ lỡ nhé."

Hóa ra một người lớn tuổi trong nhà của bác sĩ Lý kia vừa mới được chẩn đoán mắc ung thư vú bộ ba âm tính, loại ung thư vú á hình này có tính xâm lấn cao, không nhạy cảm với nhiều phương pháp điều trị, hiệu quả điều trị không lý tưởng, mà hướng đi chính của Tần Tranh lại là ung thư vú bộ ba âm tính, anh đang muốn tư vấn xem hiện tại có phương pháp điều trị hiệu quả hơn nào không.

Ung thư vú bộ ba âm tính là một loại ung thư vú "độc" nhất được công nhận, nghe nói người nhà của đối phương mắc phải căn bệnh này, vẻ mặt của Tần Tranh cũng trở nên nghiêm túc hơn: "Căn bệnh này quả thực khá nan giải, vì nó thiếu các mục tiêu điều trị hiệu quả, hóa trị vẫn là chiến lược điều trị phổ biến nhất hiện nay trong lâm sàng, nhiều nhất thì cũng chỉ là phối hợp thêm một số phương pháp điều trị miễn dịch thôi."

Bác sĩ Lý có chút thất vọng: "Nhưng hóa trị lại có tác dụng phụ nghiêm trọng, hóa trị lâu dài còn sẽ dẫn đến tình trạng kháng thuốc, bây giờ cũng không phải là có rất nhiều loại thuốc điều trị đích nhắm vào các loại á hình này sao, hiệu quả thế nào?"

Tần Tranh: "Thuốc điều trị đích có thể dùng trong lâm sàng thì đúng là có, nhưng không nhiều, hơn nữa hiệu quả điều trị cũng là tùy người. Cho nên việc nghiên cứu và phát triển loại thuốc mới này vẫn là một thách thức lớn mà lâm sàng hiện tại đang phải đối mặt."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!