p class="watch
-page
-fiction
-content">Tinh Lạc tâm tình với Doãn Linh, tâm trạng cũng nhẹ nhỏm hơn một chút.
Hai chị em cùng nhau vào trong gian bếp chuẩn bị buổi cơm chiều, mặc dù Doãn Linh đã bảo Tinh Lạc chỉ cần ngồi chờ, Doãn Linh có thể tự làm được, nhưng mà Tinh Lạc không thể ngồi không chờ đợi.
Thế là hai chị em chen chút trong nhà bếp, đang nấu ăn, điện thoại Tinh Lạc vang vội reo lên, màn hình hiển thị là Tiểu Đình.
Ôi chết, Tinh Lạc quên mất Huỳnh Tiểu Đình, cô vội vàng nghe máy.
"Tớ nghe đây."
"Lạc Lạc aaa" Giọng Tiểu Đình vang dội qua điện thoại, suýt chút làm điếc tai Tinh Lạc, cô phải né xa loa điện thoại.
"Cậu không sao chứ? Lạc Lạc cậu không sao chứ?"
Huỳnh Tiểu Đình lo lắng phát hoảng, la hét thất thanh.
"Tối qua cậu say quá, ăn nói hàm hồ mãi, còn gây chuyện với một gã, hắn ta cứ thế kéo cậu đi luôn, tớ bị mấy người kia chặn lại, cậu không sao chứ??? Hắn ta có làm gì cậu không???"
Huỳnh Tiểu Đình mếu máo, củ lạc lạc hậu như vậy, gã đàn ông kia làm chuyện xằng bậy thì củ lạc nhà cô sẽ ra sao a, Tiểu Đình hoảng đến kêu gào.
"Lạc Lạc của tớ… Hụ Hụ… Cậu chưa có mất miếng thịt nào đâu phải không?"
Tinh Lạc phì cười, Huỳnh Tiểu Đình lo lắng như vậy, Tinh Lạc cũng không muốn làm Tiểu Đình buồn, đành nói dối.
"Không có, anh ta không có làm gì hết, tớ say quá lăn đùng ra ngủ thôi."
"Thật á?" Huỳnh Tiểu Đình nghe thế, vui mừng hít mũi tẹt tẹt.
"Thật vậy á, không mất miếng thịt nào hết á?"
May mắn quá đi, nguyên seal chưa bóc, nếu không Huỳnh Tiểu Đình cảm thấy tội lỗi đến chết mất.
"Thật" Tinh Lạc vội cười.
"Lừa cậu làm gì? Tớ mà mất miếng thịt nào, tớ đã kêu gào trước khi cậu gọi tới rồi."
"Ừ ừ" Huỳnh Tiểu Đình mừng rỡ lau nước mắt, âm thầm cảm tạ ông trời.
"Cơ mà cũng ô mai chuối quá ha, thì ra trái chuối đó quả thật không được."
…
Lục gia hai giờ sáng.
Lục Tiến từ trên nhà đi xuống tầng hầm, bước đi sảy dài uy phong tiến về chiếc xe đỗ sẵn, tay cầm điện thoại, anh đang có một cuộc gọi khẩn.
"Tôi biết rồi, khoảng mười phút nữa tôi đến."
Lục Tiến tắt điện thoại nhét vào túi áo, đồng thời mở cửa xe ngồi vào ghế lái, động tác nhanh thoăn thoắt cài vào dây an toàn, khởi động xe, xoay bánh lái quay đầu xe.
Chiếc xe màu đen nhám vụt chạy trên đại lộ giữa đêm đen, Lục Tiến nhìn đăm đăm phía trước, bàn tay to nắm lấy vô lăng, cánh tay kia tựa vào bên cửa sổ xe. Lái xe qua năm phút, đi qua ba ngã rẽ, mắt nhìn con đường phía trước liếc sang gương chiếu hậu, ảnh đèn pha từ hai chiếc xe phía sau dội lên gương chiếu hậu, hắt vào đáy mắt Lục Tiến.
Đầu lông mày Lục Tiến khẽ nhấc lên, đáy mắt hiện lên tia băng lạnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!