Edit: Juri
Lạc Tri Dư nhìn xung quanh, cảm thấy bầu không khí có gì đó không đúng lắm, lại dịch sang bên phải thêm một chút nữa, thành ra cậu và Tiêu Ngạn cách nhau tận hai cái ghế, âm thanh nghị luận xung quanh lúc này lại càng lớn hơn.
Tiêu Ngạn đứng lên, quét mắt nhìn mọi người, sau đó ngồi xuống bên cạnh Lạc Tri Dư, tháo một bên tai nghe xuống đeo lên cho cậu.
Lạc Tri Dư: ?
Có chuyện gì vậy? Phàn Việt mở mic,
"Ngạn ca, mày vừa mới kiểm tra xong nên không có trạng thái chơi game hả?"
Không có việc gì.
Con số đếm ngược hồi sinh trên màn hình nhìn có chút lâu, bệnh viện cấm ồn ào, Tiêu Ngạn phải dùng thanh âm cực thấp để nói chuyện,
"Đang cùng ve sầu tới bệnh viện, đánh nhanh đi."
Ờ, ok. Phàn Việt một bên chỉ huy những người khác đánh game, một bên hỏi Tiêu Ngạn,
"Tụi mày đo như thế nào vậy, vẫn xài que đo tin tức tố hả?"
Lấy máu.
Tiêu Ngạn tiếp tục chơi game.
Đệt? Phàn Việt bật lên một từ chửi bậy:
"Đó con mẹ nó không phải là hạng mục trong kiểm tra sức khỏe sao?"
Thanh âm của cậu ta quá lớn, khiến Lạc Tri Dư đang mang tai nghe cảm thấy hơi hoảng sợ.
"Nếu không phải là bất đắc dĩ, ai muốn cùng anh ta tới kiểm tra sức khoẻ chứ?" Lạc Tri Dư quăng một câu vào tai nghe.
Tiêu Ngạn: ???
"Lạc Tri Dư và Tiêu Ngạn có ở đây không?" Y tá đẩy cửa ra, liếc mắt một cái liền thấy hai cậu học sinh cấp 3 đứng giữa đám đông đang xếp hàng.
Đây ạ. Tiêu Ngạn thoát game, tắt điện thoại di động,
"Tụi mày chơi đi, tao không đánh nữa."
"Anh mà làm như vậy sẽ bị báo cáo, sau đó bị trừ điểm, làm thêm nhiều lần nữa, anh sẽ không còn điểm nào nữa đâu." Lạc Tri Dư vẫn luôn nhìn trộm màn hình Tiêu Ngạn nãy giờ, tốt bụng nhắc nhở,
"Tài khoản của tôi lần trước bị khóa theo cách đó đó."
"Không có việc gì, sắp thắng rồi."
Tiêu Ngạn đẩy Lạc Tri Dư vào trong phòng,
"Không cần phải quan tâm đến bọn họ, bọn họ đều quen tôi."
"Hai em ai lên trước?" Y tá hỏi,
"Viện trưởng đã nói trước với chị rồi, hai em đến đây để kiểm tra lại độ phù hợp tin tức tố đúng không."
Để em lên trước.
Lạc Tri Dư tích cực bước lên, cậu cởi áo khoác đồng phục ra, xắn tay áo lên, đặt mông ngồi xuống ghế, quét mắt nhìn thứ đồ trong tay y tá, sợ hãi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!