" TÌM MAMI CHO CON GÁI "
Sáng hôm sau, Đinh Ngọc đến công Tiêu Thị làm việc , cô vào trong công ty thì 1 người đàn ông đi đến chỗ cô nói.
- Chào cô Đinh, tôi là người đã gọi cho cô hôm qua , tôi xin tự giới thiệu tôi là Trần Thanh , thư kí của tập đoàn Tiêu Thị , rất hân hạnh được gặp cô. Nói xong thư kí Trần đưa tay ra. Cô cũng vui vẻ bắt tay với anh nói.
- Chào thư kí Trần , công việc ở đây của tôi là làm gì ạ .
- À, công việc của cô là gì thì phải hỏi Boss ạ, bây giờ cô kí vào hợp đồng làm việc này đi ạ rồi cô lên tầng 50 boss đang đợi cô trên đó ạ.
Thư kí Trần vừa nói vừa đưa 1 bản hợp đồng cho cô. Cô xem xong liền kí.
- Được vậy bây giờ tôi đi gặp boss, cảm ơn anh ạ.
- Không gì đâu ạ.
Ngoài miệng nói vậy thôi chứ anh đang lo sợ rất nhiều cho cô gái này đây, boss hôm qua không biết bị gì nữa thấy được hồ sơ xin việc của cô ấy đã bị loại ở trên bàn làm việc của 1 cô nhân viên liền bảo nhận cô ấy mà trong khi đó cô ấy lại từ nước ngoài về chưa từng làm việc không biết boss tuyển cô ấy làm gì nữa.
Cốc.... cốc ..... cốc
Tiếng gõ cửa vang lên .
- Vào đi. Âm thanh lạnh lẽo vang lên.
- Chào ngài, tôi là Đinh Ngọc ạ. Cô bước vào nhìn thấy bóng dáng ai kia đang đứng nhìn bóng lưng thôi cũng đủ làm người ta mê mẩn, thân hình cao lớn gần 1m85 từ trên xuống dưới toát ra vẻ kiêu ngạo khó đoán. Anh đứng nhìn thành phố xinh đẹp qua tấm kính trắng tinh.
Thấy anh vẫn chưa lên tiếng Đinh Ngọc bèn nói.
- Không biết ngày giao cho tôi công việc gì ạ.
- Thư kí của tôi. Âm thanh lạnh lẽo vang lên.
- Hả... tôi làm thư kí của ngài ư.
- Tôi không muốn nhắc lại lần hai.
Anh xoay người lại ngũ quan sắc sảo trên gương mặt soái ca , thấy cô đang gục đầu liền nói.
- Cô ngước lên nào, tôi có làm gì cô đâu mà lại gục đầu.
Nghe vậy cô cũng từ từ ngước lên.
- Khá xinh đẹp hơn trong ảnh đó. Anh cười nhẹ.
- Được rồi , bây giờ đi pha 1 ly cafe cho tôi. Anh nhìn cố nói.
- Nhưng tôi làm thư kí cho ngày mà sao lại phải đi pha cafe. Cô khó hiểu.
- Cô là thư kí của tôi nên phải nghe lệnh tôi .
- Được tôi đi ngay. Nói xong cô rời đi.
Lúc này anh mới nhếch miệng cười , anh không biết tại sao khi nhìn cô gái này anh không hề ghét cô mà ngược lại còn có một cảm giác thân thuộc nào đó mà chính anh cũng không rõ .
Cốc..... cốc...... cốc.
- Vào đi.
- Cafe của ngài đây ạ. Cô bưng ly cafe đến để trên bàn anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!