15
Cố Triết đưa tôi về lại ngôi trường đại học năm xưa.
Chúng tôi nắm tay nhau đi dọc con đường nhỏ phía sau trường.
"He he." Tôi không nhịn được bật cười.
Cố Triết bất lực nhìn tôi: "Lại cười cái gì?"
"Chỉ là nghĩ đến Tổng Giám đốc Cố lẫy lừng lại thầm yêu em, em thấy em thật bá đạo." Tôi không chút khách sáo nói, "Anh đúng là có mắt nhìn, tiếc là không nói sớm."
Cố Triết siết tay tôi, trong mắt ánh lên vẻ tổn thương.
"Anh định sau khi tốt nghiệp sẽ tỏ tình… ai ngờ em lại chặn anh."
Tôi sững người: "A, anh biết từ trước là em có kết bạn với anh à?"
"Nói nhảm!"
Cố Triết liếc tôi một cái đầy bất mãn: "Không thì ai rảnh mà một ngày đăng tám trăm cái trạng thái? Thời gian đó anh đọc thêm hai quyển sách còn hơn."
Thì ra, mấy cái trạng thái đó là viết cho tôi xem.
Tôi lại không nhịn được, cười khúc khích.
Cố Triết dường như rất hiểu tôi, dắt tay tôi, cùng tôi đi qua đi lại con đường nhỏ này của trường.
Cho đến tối, bầu trời sao lấp lánh.
Chúng tôi dựa vào chiếc ghế dài sau trường, Cố Triết hỏi tôi: "Em còn tâm nguyện gì chưa thực hiện không?"
"Có chứ!"
Nghe vậy, tôi lập tức ngẩng đầu lên: "Tất nhiên là có rồi, anh sẽ giúp em thực hiện phải không?"
"Là gì?"
Cố Triết cúi đầu hỏi, trong mắt anh lấp lánh như có cả biển sao.
"Còn chưa ngủ với anh." Tôi thành thật nói ra, nhắc đến chuyện này là tôi tỉnh cả ngủ.
Mặt Cố Triết đen kịt.
"Cút."
"Ờ…"
Chúng tôi nhất thời im lặng, ừm, tôi rất hiểu sự im lặng này.
Một lúc sau, tôi nhìn anh: "Anh biết không, nghe nói sau khi người ta c.h.ế. t sẽ hóa thành sao, liệu em có thành sao không nhỉ?"
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
16
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!