Tôi c.h.ế. t lặng, bật dậy khỏi sofa, "Khi nào tôi thành bạn gái anh rồi?"
Phải biết rằng, tôi sắp c.h.ế. t rồi, làm sao còn yêu đương gì được?
Làm vậy chẳng phải là làm lỡ dở người ta sao?
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Tôi chỉ muốn trước khi c.h.ế. t được sống cho sướng một lần thôi, nào có ý định ràng buộc gì?
"Em không đồng ý à?" Cố Triết nhíu mày.
Gương mặt anh thật sự đẹp đến quá mức.
Anh nghiêng sát lại gần, đôi mắt đen láy dán chặt lấy tôi, khiến đầu óc tôi rối tung.
Đợi đến khi Cố Triết rời đi, tôi mới đờ đẫn mà hoàn hồn.
Tôi… đồng ý thật à?!
Nghĩ tới chuyện bản thân mơ mơ màng màng gật đầu, tôi chỉ muốn tự tát mình một cái, đã nhắc bao lần rồi — mê trai là hại thân!
Nhưng mà… Cố Triết thật sự khiến người ta không kiềm lòng được.
Nghĩ đến đây, tôi thở dài.
Cúi đầu, m.á. u cam chảy ra, tôi run rẩy bò vào phòng, lấy thuốc trong ngăn kéo ra.
Chưa kịp uống nước, tôi đã nuốt vội, viên thuốc mắc ở cổ họng khiến tôi đau rát.
Cả người có cảm giác như đang bị rã ra từng mảnh.
Thì ra, bị bạch cầu đau đớn như vậy.
Tôi nằm trên giường, không kìm được nước mắt, mẹ kiếp, sao tôi lại xui xẻo thế này.
Thôi vậy.
Phải tìm cơ hội chia tay với Cố Triết… không thể để anh ấy bị tôi liên lụy.
Nhân lúc còn chưa có tình cảm sâu đậm, nên dứt khoát thì dứt khoát đi.
10
Ba ngày sau, tôi gắng gượng cơ thể đến phim trường của 《Phong Vân》 để quay phim.
Đạo diễn nổi tiếng Lưu Hải Đào, ảnh đế đỉnh lưu hạng A Diệp Nam Thành, còn có... tiểu hoa đang nổi tiếng – Dư Tuyết.
Nói đến Dư Tuyết, tôi thật sự rất ghét cô ta.
Trước đây từng quay chung, tôi là vai quần chúng, cô ta là nữ chính lớn.
Không biết lúc ấy cô ta phát cái gì, đang ngồi dưới tán che nắng mà liếc tôi một cái đầy khinh bỉ.
"Cô kia, đi mua giúp tôi ly cà phê."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!