Chương 3: (Vô Đề)

Đầu dây bên kia, giọng hét như sấm: "Triệu Kiều Kiều, cô giỏi rồi đấy, dám kéo Cố Triết ra nhảy hả?"

"Cô có biết hot search bây giờ nổ tung rồi không, tôi thấy cô đúng là không muốn sống trong giới giải trí nữa!"

Còn chưa kịp đáp lại, Cố Triết đã giơ tay cầm lấy điện thoại tôi.

"Tôi là Cố Triết, cô ấy hiện đang ở với tôi."

Dứt lời, đầu dây bên kia vang lên một tiếng "What the f*ck" rồi bị ngắt luôn.

Tôi c.h.ế. t trân nhìn Cố Triết.

Anh cười cười, hỏi: "Muốn uống chút rượu vang không?"

"Được."

6

Chúng tôi ngồi bên mép giường, càng uống càng nhiều.

Dần dần, tôi hơi lâng lâng, nhìn gương mặt điển trai của Cố Triết, không nhịn được mà nhỏ dãi.

"Chà, anh đẹp trai thật đó nha!"

Vừa nói, tôi vừa ngồi sát vào bên cạnh anh, vòng tay qua cổ anh, thì thầm bên tai: "Tối nay theo tôi một đêm, sau này tiền trợ cấp của tôi đều là của anh… ợ!"

Vừa nói, tôi vừa đánh một cái ợ rõ to.

Cố Triết nhướng mày, "Cô chắc chứ?"

"Đương nhiên… …"

Chưa kịp nói hết câu, tôi đã bị Cố Triết đè ngược xuống.

Đôi mắt đen láy của anh dán chặt vào tôi, ánh nhìn nóng bỏng như muốn thiêu đốt tất cả.

"Tôi là ai?"

Ánh mắt anh nóng rực nhìn tôi, tôi chớp mắt, lí nhí: "Cố… Cố Triết…"

Lời chưa dứt, anh đã cúi xuống hôn tôi.

Hương bạc hà mát lạnh trên người anh như xâm chiếm não bộ và thần kinh tôi, đầu óc tôi trống rỗng hoàn toàn.

Sau đó… tôi mơ mơ màng màng ngủ mất.

Tôi chỉ nhớ… dưới ánh đèn mờ ảo, ánh mắt anh ẩn chứa một chút dịu dàng.

Sáng hôm sau, khi tôi mở mắt ra, gương mặt của Cố Triết đang gần sát trước mặt.

Anh vẫn chưa tỉnh.

Tôi nhìn gương mặt đẹp trai chỉ cách mình hai phân ấy, trong lòng không khỏi rối bời.

Chết tiệt, sao lại ngủ quên mất chứ!

Trận này lỗ nặng rồi!

Thôi, tôi cũng không đủ mặt mũi để thử lại lần hai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!