Chương 50: (Vô Đề)

Đừng có đọc mấy thứ đó nữa  

Đổng Húc khoanh tay đứng xem kịch, không quan tâm đến ý tức sâu xa sau câu nói ấy. Đúng lúc hai người kia đứng lên, Lương Nghiên dường như đang nói gì đó.

Đổng Húc nhìn với vẻ thong dong: "Chỗ nào trông cũng xứng mà nhỉ. Chiều cao rất phù hợp này. Cậu nhóc kia khá đẹp trai, cô bé Lương Nghiên này cũng thanh tú. Hai đứa lại đang trong tuổi đẹp! Nhớ năm xưa, khi chúng ta còn trẻ cũng phong nhã hào hoa lắm...".

Nói tới đây, bỗng nhìn thấy có tiến triển mới: "Ô, nắm tay rồi!".

Đổng Húc xem say mê, hoàn toàn không chú ý thấy người đứng bên cạnh đang mím chặt môi, sắc mặt thâm trầm.

Lương Nghiên cũng không ngờ Tống Kỳ Ninh lại bỗng dưng nắm tay mình. Cô đã nói xong, đang chuẩn bị đi rồi.

Tống Kỳ Ninh thấy cô chau mày, ý thức được hành động thất lễ của mình, vội buông ra.

Lương Nghiên nhìn cậu ta, nhớ ra điều gì bèn nói: "Cậu yên tâm, mình sẽ không đánh cậu nữa đâu. Lúc đó mình quá nông nổi, xin lỗi nhé".

Tống Kỳ Ninh có phần kỳ lạ: "Không sao đâu, đừng để ý". Dừng được hai giây, mới ngập ngừng hỏi: "Cậu có bạn trai thật rồi sao?".

Lương Nghiên gật đầu: "Ừ".

Tống Kỳ Ninh không còn lời nào để nói nữa, bèn rút hẳn tay về.

"Cậu khác nhiều lắm."

"Thế à?"

"Ừm." Tống Kỳ Ninh trầm mặc giây lát rồi ngẩng lên cười: "Những thay đổi tốt".

Ngừng một chút, cậu ta lại nói: "Xin lỗi".

Vì hành động đường đột vừa rồi, cũng vì lời tỏ tình lỗ mãng năm xưa.

Còn về kết quả, trước đó cậu ta đã nghĩ đủ mọi kiểu, chỉ cảm thấy nếu đã tới rồi thì thử thêm một lần. Cô tình nguyện gặp là cậu ta đã rất vui rồi.

Tống Kỳ Ninh nói: "Sau này chúng ta lại là bạn học rồi".

"Ừm. Sau này có việc gì cậu có thể tìm mình, chỗ này mình rất quen."

"Được."

Nói xong, hai người tạm biệt, Tống Kỳ Ninh đi về phía cổng trường, Lương Nghiên tới ký túc.

Chưa đi được mấy bước, Lương Nghiên chợt nhìn thấy người đứng dưới gốc cây.

Đổng Húc mỉm cười vẫy tay với cô.

Nhưng ánh mắt cô lại nhìn sang bên cạnh. Thẩm Phùng Nam đứng đó, trên cánh tay đang treo lủng lẳng chiếc máy ảnh.

Cô đi qua gọi: "Thầy Đổng".

Sau đó cô quay đầu, chào Thẩm Phùng Nam một cái vẻ hình thức: "Ông chủ Thẩm cũng ở đây à?".

Thẩm Phùng Nam còn chưa lên tiếng, Đổng Húc đã trả lời: "Cậu em này qua đây giúp tôi. Thầy Chung nói với em rồi phải không, buổi diễn thuyết ngày kia em vẫn phải đến một chút".

Lương Nghiên gật đầu: "Thầy Chung nhắc em rồi ạ".

"Vậy được, tới lúc đó tôi sẽ bảo thầy Chung gửi tài liệu trước cho em. Em đi bận việc đi, chúng tôi cũng phải đi đây."

"Vâng, tạm biệt thầy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!