Tác giả: Thần Niên
Edit: xanhngocbich
– ————————–
Hành động bạo lực của Ân Mặc bất ngờ xảy ra, khiến Phó Ấu Sanh sững sờ.
Trong 9 năm bên nhau, cô chưa bao giờ thấy dáng vẻ này của Ân Mặc.
Mãi đến khi Ân Mặc nắm lấy cổ tay cô, đầu ngón tay lạnh lẽo của người đàn ông khiến tròng mắt xinh đẹp của cô bừng sáng lại, thì thầm: "Ân Mặc……"
Cách gần hơn.
Thậm chí cô còn có thể nghe thấy tiếng tim đập của người đàn ông, bên tai truyền đến giọng nói trầm khần, hơi thở của anh có chút nặng nề: "Đừng sợ."
Nhìn thấy Phó Ấu Sanh bình an vô sự, đáy mắt anh xẹt qua một tia may mắn.
Bởi vì một màn kí. ch thích vừa rồi, mà nhịp tim của Phó Ấu Sanh gia tốc, lúc này mới dần dần bình phục lại.
"Được đó, anh Mặc, có chút ý vị thời tuổi trẻ." Thịnh Chiêm Liệt cười đến tùy ý, dùng sức vỗ vỗ bả vai Ân Mặc.
Mấy người Thịnh Chiêm Liệt gần như chặn cứng ở cửa.
Những người đó muốn chạy ra ngoài, một người cũng chưa chạy được.
Trong phòng bao ánh đèn lờ mờ.
Ân Mặc có một gương mặt đẹp như tranh vẽ lạnh lùng nghiêm túc, hàn ý quanh thân khiến người khác không dám tới gần.
Sợ rằng giây tiếp theo chai rượu kia sẽ khiến cho cái đầu của mình nở hoa luôn.
Nhà đầu tư Từ Hằng Châu trực tiếp bị đập đến hoa mắt, máu trên đầu không ngừng chảy ra.
Mùi máu ngày càng nồng nặc.
Nhà sản xuất vốn đang sững sờ cuối cùng cũng phản ứng lại: "Ân, Ân tổng……"
"Thịnh tổng?"
Vậy mà còn có cả Thương tổng cùng Bùi đại luật sư, má ơi!
Từ tổng đây là cái vận khí gì.
Lần này cái đầu này xem như hoàn toàn nở hoa rồi.
Trong giới có ai không biết gương mặt kia của Ân Mặc, trọng điểm là…… những người đứng bên cạnh Ân Mặc kia, toàn bộ là những nhân vật lớn nghe nhiều nên quen.
Từ Hằng Châu loạng chà loạng choạng đỡ bàn đứng dậy, vừa rời ông ta hôn mê bất tỉnh một chốc, đầu óc còn chưa kịp phản ứng.
Máu che khuất tầm nhìn của ông ta, ông ta căn bản không nhận ra Ân Mặc.
Lớn tiếng gào thét: "Cậu chờ đấy cho tôi, tôi muốn kiến các người!"
Nhà sản xuất lòng còn sợ hãi: "Ân tổng, ngài xem Từ tổng chảy màu như vậy, hay là chúng ta đưa ông ấy đến bệnh viện trước, có lẽ đầu óc ông ấy hồ đồ rồi?"
Tiêu Trầm Nguyên sợ Ân Mặc lại cho hoa nở trên đầu nhà sản xuất, đến lúc đó sẽ khó mà xử lý.
VÌ thế chặn trước mặt anh, nghiêng mắt nói: "Chỗ này em sẽ xử lý, hay là anh đưa Phó tiểu thư về khách sạn trước đi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!