Thời gian sau đó, Ninh Ngộ Châu tiếp tục luyện đan chế phù, Văn Kiều và Văn thỏ thỏ giày vò trong phòng luyện công.
Mỗi khi Ninh Ngộ Châu nghỉ ngơi, buông ra cảm giác, liền nghe được phòng sát vách truyền đến các loại thanh âm giống như phá nhà.
Vì thế hắn củng cố lại trận pháp của phòng luyện công, để tránh căn phòng bị sập, chôn một người một thỏ bên dưới. Có trận pháp, phòng luyện công vẫn kiên cường sừng sững, từ bên ngoài nhìn xem không có gì, bên trong lại mấp mô, không nhìn thấy một chỗ hoàn hảo.
May mắn Ninh Ngộ Châu đã phân phó không cho bất kì ai đến đó, nếu không khi nhìn thấy phòng luyện công dáng vẻ, đều muốn hoài nghi Ninh Ngộ Châu đến cùng đã làm gì.
Thẳng đến khi cuối cùng Văn Kiều đã có thể tự nhiên khống chế lực lượng của mình, vận dụng Thạch Kim Mãng đến nước chảy mây trôi, nhiều lần có thể cản lại đường lui của Văn thỏ thỏ, rốt cuộc đến thời điểm bọn họ xuất phát.
Biết được nhi tử muốn ra cửa lịch luyện, Thành Hạo Đế lập tức chạy tới.
"Tiểu Thất, con thật sự muốn rời khỏi Đông Lăng?" Thành Hạo Đế lo lắng hỏi, nghĩ nhi tử chính là muốn đi tìm con dâu chưa biết tung tích.
Ninh Ngộ Châu đáp dạ, "Phụ thân không cần lo lắng, hiện tại tu vi của con đã là cảnh giới nguyên vũ, huống hồ còn có Tiềm lân vệ, sẽ không có việc gì."
Thành Hạo Đế tự nhủ trong lòng, chỉ mới ở cảnh giới nguyên vũ thì tính là gì? trong mắt những lão quái vật sống mấy trăm, mấy ngàn năm, người tu tiên đạt cảnh giới nguyên vũ chính là sâu kiến, tiện tay có thể bóp chết ngay. Huống chi người bắt đi con dâu không biết xuất ra từ thế lực nào, nếu cùng bọn họ cứng đối cứng, thua thiệt vẫn là bọn họ.
"Tiềm lân vệ là do một tay con huấn luyện ra, chẳng lẽ phụ thân không tin vào thực lực của bọn họ sao?"
Thành Hạo Đế thấy hắn đã quyết định, không khỏi thở dài, "Vậy con quyết định đi nơi nào?"
"Không biết, tùy tiện đi một chút đi."
Ninh Ngộ Châu nói lời này thật sự là không có ý qua loa, thế giới bên ngoài Đông Lăng, hắn biết được chỉ có đại khái một ít tin tức, cần tự mình đi xem qua mới hiểu rõ, đến lúc đó rồi quyết định không muộn.
Thành Hạo Đế càng ưu tâm, nhi tử mới ở tu vi cảnh giới nguyên vũ, cho dù có Tiềm lân vệ, nhưng ở trước mặt những thế lực bên ngoài có uy tín lâu năm hoàn toàn không đáng chú ý.
"Phụ thân yên tâm, chuyến này chúng ta điệu thấp mà đi, sẽ không chủ động gây phiền toái. Chúng ta lại không phải đi gây chuyện, ngài không cần nghĩ bên ngoài đáng sợ đến vậy... Đúng rồi, xem như đi tìm A Xúc, con cũng sẽ hành sự cẩn thận, sẽ không liều lĩnh..."
Ninh Ngộ Châu khuyên một hồi lâu, Thành Hạo Đế mới tiếp nhận chuyện nhi tử muốn đi, lấy ra một cái túi đồ đưa cho hắn.
"Đây là ta tích góp trong nhiều năm, bên trong có một ít nguyên tinh, đi ra bên ngoài sẽ có nhiều chỗ cần dùng đến nguyên tinh, con hãy cầm dùng đi." Thành Hạo Đế một tấm lòng người cha yêu thương con, hận không thể đem tất cả đồ trong nhà kín đáo đưa cho hắn.
Ông biết Tiềm Thú người dẫn đầu nhóm Tiềm lân vệ là nhi tử dùng nguyên tinh riêng của mình dưỡng, chứ không lấy từ Ninh thị công sổ, muốn dưỡng nhiều Tiềm lân vệ như vậy cũng không phải dễ dàng, không thể không lo lắng nhi tử giật gấu vá vai, làm oan chính mình.
Ninh Ngộ Châu cự tuyệt, "Chẳng lẽ phụ thân không tin bản lãnh của con? Hiện tại con đã có thể luyện cấp hoàng đan cực phẩm, muốn kiếm nguyên tinh là việc hết sức dễ dàng."
Nói đến đây, Ninh Ngộ Châu lật tay, đem linh đan và phù lục trong khoảng thời gian này hắn luyện được chia ra một nửa, giao cho Thành Hạo Đế, một phần cho Thành Hạo Đế giữ lại tự mình dùng, một phần cung cấp cho tài nguyên Ninh thị.
Trong khoảng thời gian này hắn cố gắng luyện đan chế phù, ngoại trừ bọn hắn cần bên ngoài, cũng nghĩ lưu chút cho Thành Hạo Đế và Ninh thị.
Những năm này, Thành Hạo Đế người phụ thân này cũng không dễ dàng, đối với hắn cũng thật lòng yêu thương, năm đó yêu thú bạo động mẫu thân bỏ mình, trong Ninh thị cũng chỉ có người phụ thân này để hắn nhớ mong.
Thành Hạo Đế giật mình nhìn hắn, "Con có thể luyện cấp hoàng đan cực phẩm?"
"Dạ, còn cấp huyền đan cực phẩm thì xác suất không cao, vẫn cần chờ nâng cao tu vi mới được." Ninh Ngộ Châu thật sự nói.
Có thể nói, trong thời gian một tháng này, Ninh Ngộ Châu tăng tu vi lên tới cảnh giới nguyên vũ, cũng bởi vì cần thiết để luyện đan và chế phù.
Nếu tu vi quá thấp, linh lực dự trữ trong kinh mạch không đủ, muốn luyện ra đan cấp huyền cực phẩm vô cùng miễn cưỡng, vẽ phù cấp huyền cũng giống vậy, chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ chút thời gian để tăng tu vi lên tới cảnh giới nguyên vũ.
Thành Hạo Đế nghe được giải thích của hắn, tâm tình hết sức phức tạp.
Con của ông có tư chất rất cao, vì có thể luyện ra đan cấp huyền, hạ quyết tâm tăng cao tu vi, thật đúng là để hắn tăng lên. Không khỏi khiến ông có cảm giác, kỳ thật nhi tử có thể chính hắn khống chế tu vi của mình, bộ dáng tu luyện vô cùng nhẹ nhàng.
Đế hi huyết mạch quả nhiên lợi hại.
Trong lòng Thành Hạo Đế cao hứng hơn, lo lắng cũng giảm đi mấy phần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!