"A Xúc!"
Ninh Ngộ Châu mừng rỡ nhìn xem thiếu nữ trong linh điền, đang muốn đi qua, đột nhiên nghe được giọng nói hốt hoảng: "Ngài đừng qua đây!"
Bước chân dừng lại, trên mặt Ninh Ngộ Châu lộ ra kinh ngạc, cũng không tiếp tục đi tới.
Linh thảo chung quanh hoàn toàn tươi tốt, điên cuồng sinh trưởng, không biết rõ tình hình còn tưởng rằng nơi này không biết đã hoang phế bao lâu rồi, khiến cho cỏ dại rậm rạp, hoàn toàn không có sự gọn gàng mà linh điền nên có. Cũng bởi vì linh thảo mọc quá tốt, thiếu nữ ẩn thân trong đó chỉ lộ ra cái đầu, và vùng da cổ trắng nõn tinh tế như ẩn như hiện...
Ninh Ngộ Châu đột nhiên hiểu rõ gì đó, vẻ mặt cứng lại.
Văn Kiều giống như một con thỏ nhỏ cảnh giác, trốn giữa trùng trùng linh thảo, khẩn trương nhìn chằm chằm hắn, lúng ta lúng túng nói: "Ngài có thể giúp ta lấy bộ y phục không? Tạm thời ta còn chưa thể biến ra y phục."
Nói đến đây, Văn Kiều có chút xấu hổ.
Trong truyền thừa là có dạy nàng khi chuyển hóa thành hình người, như thế nào biến ra y phục. Nhưng thực lực của nàng không đủ, hóa thành hình người đã dùng hết tất cả sức mạnh của nàng, tạm thời không có năng lực biến ra y phục, chỉ có thể trốn tránh như thế.
Ninh Ngộ Châu nghe được liền mỉm cười, thiếu nữ ở giữa trùng trùng linh thảo trừng đôi mắt đen to tròn, khuôn mặt phấn nộn mặc dù còn mang nét ngây thơ, nhưng có thể nhìn thấy tương lai sẽ thiên tư quốc sắc cỡ nào.
Cuối cùng Ninh Ngộ Châu vẫn là trở về phòng, đi tìm hòm xiểng lúc Văn Kiều gả tới đã mang theo qua, lấy một bộ váy màu xanh nhạt lại đây.
"Ngài, ngài treo ở chỗ ấy là đươc." Văn Kiều nhỏ giọng nói.
Ninh Ngộ Châu cầm y phục treo lên một cành mây Thạch Kim Mãng ở sau lưng, sau đó liền thấy nhánh mây đó giống như một con mãng xà ẩn nấp, chỉ nghe tiếng xột xoạt lướt qua, đưa y phục đến trước mặt thiếu nữ trong vườn linh thảo.
Văn Kiều lấy được y phục, đôi mắt đen lúng liếng chăm chú nhìn nam nhân bên ngoài vườn linh thảo.
Nàng hơi đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "Phu quân, ngài có thể quay người lại không?"
Ninh Ngộ Châu yên lặng liếc nhìn nàng, xoay người.
Văn Kiều nhìn thấy nam nhân kia đưa lưng về phía nàng, nhanh chóng mặc y phục vào.
Tuy nói đã làm cỏ dại mấy tháng, nhưng sau khi hóa thành hình người, không mặc y phục thực sự rất quái dị, không có cảm giác an toàn.
"Phu quân, ta xong rồi."
Nghe được giọng nói, Ninh Ngộ Châu quay người, liền nhìn thấy thiếu nữ đứng trong vườn linh thảo, bộ váy màu xanh nhạt tươi mát tao nhã, gương mặt xinh đẹp đoan trang vô song, lông mày không vẽ mà đen, môi không điểm mà đỏ thắm, cặp mắt trong veo như nước, dịu dàng nhìn qua đây, khiến tim người ta đập thình thịch.
Văn Kiều nhìn hắn nở nụ cười, khóe môi hiện ra lúm đồng tiền, răng nanh nhỏ như ẩn như hiện.
Thật đáng yêu.
So với nét mỹ lệ vô song, lúm đồng tiền chợt hiện ra kia càng khiến hắn yêu thích hơn, Ninh Ngộ Châu nở một nụ cười ấm áp lại với nàng, hướng nàng ngoắc, "A Xúc lại đây."
Văn Kiều cẩn thận đi xuyên qua đám linh thảo chung quanh, đến trước mặt Ninh Ngộ Châu.
Ninh Ngộ Châu cúi đầu xem kỹ nàng, băng cơ ngọc cốt, hai má hơi hơi ửng đỏ, so với nét tái nhợt suy nhược lúc trước, bây giờ Văn Kiều nhìn như một cô nương khỏe mạnh. Đương nhiên, có lẽ là đã từng trưởng thành không tốt, nên dáng dấp vẫn nhỏ bé sạch sẽ, là một tiểu cô nương khiến người ta phải thương tiếc, khí chất mảnh mai đập vào mặt.
Hắn nắm cổ tay của nàng lên kiểm tra, phát hiện hỏa độc trong cơ thể nàng đã biến mất.
Ninh Ngộ Châu lộ vẻ kinh ngạc.
Văn Kiều ngoan ngoãn để hắn kiểm tra, nói: "Có thể là do ta đã chết đi một lần, thân thể tái tạo lại, nên hỏa độc cũng biến mất."
Lúc trước Văn Kiều cũng đã kiểm tra thân thể của mình, bây giờ thân thể của nàng cực kỳ khỏe mạnh, không chỉ có hỏa độc luôn ăn mòn nàng đã biến mất, vấn đề kinh mạch bị rò rĩ cũng được giải quyết, hiện nay ba mươi sáu kinh mạch đã có thể tích lũy linh lực, không cần lại lo lắng linh lực thoát đi.
Hẳn là sau khi chết đi một lần, có thể chuyển hóa ra yêu thể đã mang tới chỗ tốt.
So với huyết nhục thân thể của người phàm, yêu thể tự nhiên càng mạnh mẽ hơn, tuy nói yêu thể của nàng chỉ là một gốc mầm non nhỏ, nhưng cũng là một loại yêu thể.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!