Sau khi Ninh Ngộ Châu đã hiểu rõ động phủ này, nghĩ nghĩ, hỏi "Tam ca đâu? "
Văn Mị bỗng nhiên mím môi, nói khẽ "Khi Mê cung sụp đổ, chúng ta từ trên đó rơi xuống, về sau bởi vì một chút biến cố mà thất lạc nhau."
"Biến cố chính là hai người kia?" Ninh Ngộ Châu lại hỏi.
Văn Mị lắc đầu, nói tiếp "Không quan hệ với hai người đó, bất quá ngược lại là có chút liên quan đến những người tu tiên từ bên ngoài đến."
Nói, vẻ mặt nàng trở nên ngưng trọng, nghiêm mặt nói, "Thất điện hạ, lần này Lân Đài Liệp cốc mở ra, chẳng biết tại sao lẫn vào không ít người tu tiên từ bên ngoài đến, những người này càn rỡ hết sức, thủ đoạn tàn nhẫn, giết không ít người Đông Lăng của chúng ta, lúc trước nếu không phải được các ngươi cứu giúp, sợ rằng ta cũng sẽ giống như vậy. "
Nói đến đây, vẻ mặt Văn Mị hơi u ám, mím môi.
Mọi người đều nói hai vị mỹ nhân Văn thị thiên tư xuất chúng, là đệ tử có tài năng xuất sắc nhất đời này của Văn thị, lại không biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.
Đông Lăng bất quá chỉ là một vùng đất xa xôi, thiên địa linh khí mỏng manh, cái gọi là tài năng xuất chúng ở Đông Lăng Quốc, thì trong mắt những người tu tiên đến từ bên ngoài lại chẳng đáng kể chút nào, thậm chí tựa như sâu kiến có thể tùy ý chà đạp.
Nàng đánh nhau với những người đó mấy lần, phát hiện kinh nghiệm của mình cùng thực lực đều dưới bọn hắn, bị đối thủ tuỳ tiện nghiền ép, nếu không phải có Ninh Triết Châu bảo vệ, sợ rằng không sống nổi tới hiện tại, cuối cùng vẫn chật vật bị người truy đến nơi này.
Tuy nói hai người kia tu vi cao hơn nàng, thế nhưng từ đó nhìn ra thiếu sót của nàng.
Lần đầu tiên trong đời, kiêu ngạo của Văn Mị bị người nghiền ép hoàn toàn, để nàng nhận thức đến thiếu sót của mình, ngóng trông tới bên ngoài, không còn chấp nhất trong một Văn thị.
Bên ngoài Đông Lăng, còn có cả bầu trời rộng lớn hơn, nơi đó cường giả xuất hiện lớp lớp, cao thủ nhiều như mây, người tu tiên đếm không hết, Đông Lăng xác thực rất ít.
Ninh Ngộ Châu liếc nhìn nàng ta, tự nhiên nhìn ra được tâm tình của vị đệ tử tài năng xuất chúng Văn thị này.
Bất quá đều không quan hệ với hắn.
Có thể cứu nàng ta, đưa nàng ta một viên giải độc đan, cũng là xem ở nàng ta là tỷ muội trong tộc A Xúc, không thể thấy chết không cứu.
Ninh Ngộ Châu hơi mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cạnh chậu bạch ngọc trong tay, trên mặt lộ vẻ suy tư.
Văn Kiều nghe xong lời đường muội, nhịn không được dùng lá cây cọ cọ ngón tay Ninh Ngộ Châu, thấy hắn nhìn qua, thì run run lá cây.
Làm một gốc mầm non nhỏ không thể nói chuyện, người bình thường rất khó hiểu ngôn ngữ tay chân của nàng, nhưng Ninh Ngộ Châu lại hiểu rất rõ, dùng ngón tay vuốt ve lá cây an ủi nàng, mỉm cười với nàng.
Văn Mị thấy hắn không nói lời nào, không dám tùy tiện quấy rầy, một bên tu luyện một bên chờ bên kia thẩm vấn.
Một hồi sau, nhóm tiềm lân vệ tra hỏi coi như đầy đủ, mang hai người kia quay lại, báo cáo kết quả thẩm vấn với Ninh Ngộ Châu.
Hai người này là người tu luyện tự do đến từ bên ngoài Đông Lăng Quốc, tu vi thuộc cảnh giới nguyên vũ, lần này bọn hắn đến Đông Lăng nghe nói bởi vì Thánh Võ Điện.
"Thánh Võ Điện" Thần sắc Ninh Ngộ Châu hơi động.
Văn Mị vẻ mặt mờ mịt, không biết Thánh Võ Điện là gì.
Văn Kiều cũng chưa từng nghe qua Thánh Võ Điện, lại nhìn phản ứng của phu quân nhà nàng và đường muội, liền hiểu hoàng tộc Ninh thị hẳn phải biết về Thánh Võ Điện này, nhưng các thế lực khác ở Đông Lăng thì không biết thực lực của Thánh Võ Điện.
Xem ra Thánh Võ Điện thập phần thần bí.
Quả nhiên, câu trả lời của bọn Phong Tam Nương đã chứng thực suy đoán của Văn Kiều.
Phong thủy luân chuyển, hiện tại bọn hắn rơi vào trong tay người Đông Lăng Quốc, Phong Tam Nương và nam tử kia không còn phách lối như lúc trước, sợ sơ ý một chút sẽ bị người tu tiên Đông Lăng giết chết.
Hai người hiện tại cũng vô cùng thức thời, hỏi gì đáp nấy.
"Không biết vị công tử này có nghe nói qua Thánh Võ Điện" Phong Tam Nương vũ mị cười cười, ánh mắt giống như dụ hoặc, chăm chú nhìn Ninh Ngộ Châu.
Ninh Ngộ Châu thân là hoàng tử Đông Lăng, thuở nhỏ sống an nhàn sung sướng, tự có khí độ kiêu ngạo, tăng thêm dung mạo tuấn mỹ xuất chúng, mặc dù tu vi thấp, nhưng chỉ riêng gương mặt này đã hoàn toàn hấp dẫn ánh mắt của nữ nhân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!