Chương 4: Thôn Hải Câu

Trước khi Vương Diệp và thanh niên bên cạnh bị nắng phơi thành cá khô, thủy triều cuối cùng cũng rút xuống, để lộ toàn bộ mảng đá ngầm.

Một con cua biển to bằng bàn tay cùng mấy con sinh vật trông rất giống tôm tích (bề bề) bị mắc kẹt trong cái thùng gỗ hỏng.

Vương Diệp bắt lấy con cua biển đang định chạy trốn, bỏ lại vào trong thùng, rồi thò đầu nhìn xuống bên dưới.

Lúc thủy triều lên thì không nhìn rõ, nhưng khi nước rút, cậu mới phát hiện ra tảng đá ngầm này cách mặt đất ít nhất cũng mười mét.

Với tình trạng trọng thương, tàn tạ như hiện tại, cậu làm sao có thể leo xuống? Chưa kể còn đang vác theo một người hôn mê bất tỉnh.

May mà khối đá ngầm này không phải hình dạng thẳng đứng như ống, giữa đường còn có không ít chỗ lõm có thể dùng làm điểm dừng chân, hơn nữa một bên là sườn dốc thoải.

Vương Diệp đang tìm cách làm sao từ trên đá ngầm dịch xuống, thì nghe thấy tiếng người trò chuyện.

Thì ra dân bản xứ của hòn đảo nhỏ này nhân lúc thủy triều rút đã ra bờ biển bắt hải sản.

Một cậu bé khoảng chừng lớn hơn Vương Diệp hai tuổi, mặc độc một cái khố, là người đầu tiên phát hiện ra bọn họ.

"Ông ơi, bên kia có hai người!"

Vương Diệp mừng rỡ, vội vẫy tay gọi lớn: "Cứu mạng! Giúp với! Chúng tôi không xuống được!"

Khi những người dân bản xứ tiến lại gần, Vương Diệp nhanh chóng giấu chiếc nhẫn và túi tiền vào trong thùng gỗ vỡ, dùng đầu cá và nội tạng che lên, bên trên lại phủ thêm cua biển và tôm tích, còn chiếc đao làm từ vỏ hàu thì kẹp trong khe ngón tay.

Dưới sự giúp đỡ của dân bản xứ, Vương Diệp và thanh niên đầy vết thương kia được cứu xuống, rồi đưa đến bên rìa một khu rừng dừa.

Nhìn thấy cây dừa trước mặt có vẻ quen mắt, Vương Diệp theo bản năng đưa tay sờ thân cây, và lẩm nhẩm trong lòng: "Giám định xem đây là loại cây gì, có tác dụng gì."

Bách khoa toàn thư mở ra, cho đáp án:

[ Đường cây cọ: dịch nhựa ngoài thân cây hùng thụ có thể dùng để sản xuất đường cây cọ, cũng có thể dùng để nấu rượu, làm giấm, hoặc chế biến thành đồ uống. Quả cây cọ cũng có thể ăn được. Thân cây có thể chế thành thuyền độc mộc hoặc làm vật liệu xây dựng. Lá cây có thể làm quạt, cũng có thể dùng để lợp mái nhà, hoặc đan thành chiếu, v.v. Xơ cọ có thể xe thành dây thừng để sử dụng. ]

Tốt quá! Vương Diệp ngẩng đầu nhìn nhụy hoa của cây cọ, cảm thán.

Nhìn quanh thấy có rất nhiều cây đường cọ mọc trên đảo, nghĩ tới đây chắc dân đảo không thiếu đường ăn, thậm chí còn có thể nhờ vào sản xuất đường cọ mà làm giàu.

Hơn nữa, có cây đường cọ ở đây cũng cho thấy khí hậu hòn đảo này thuộc vùng nhiệt đới, không cần lo lắng về mùa đông lạnh giá.

Đám dân trên đảo đều rất tò mò về một lớn một nhỏ như bọn họ, vây quanh chỉ trỏ bàn tán.

Vương Diệp đành phải lớn tiếng hỏi: "Nước, cho hỏi có nước ngọt không? Có thể cho chúng tôi chút nước ngọt uống không?"

Cậu không lo lắng việc người ở đây không hiểu mình nói gì.

Điểm thân thiện nhất của trò chơi này đối với người chơi chính là không cần lo ngại rào cản ngôn ngữ. Dù ở đâu trong thế giới trò chơi, chỉ cần người chơi mở miệng, lời nói sẽ tự động được chuyển thành ngôn ngữ địa phương, và ngôn ngữ địa phương khi truyền vào tai người chơi cũng sẽ tự động được dịch thành lời dễ hiểu.

Ngay cả khi người chơi giao tiếp với nhau cũng vậy.

Nhờ lợi ích tiện dụng trong việc giao tiếp này, về sau thậm chí một số cuộc hội nghị giữa các quốc gia cũng được tổ chức trong 《Cực Độ Nguy Hiểm》, vừa tránh được những sai sót vi tế khi phiên dịch, vừa không khiến lãnh đạo các nước phải mạo hiểm đi ra nước ngoài.

(Nói xa quá, quay lại hiện tại.)

"Chờ một chút."

Cậu bé mặc khố, người đầu tiên phát hiện ra họ, liền xoay người chạy đi.

Trong lúc cậu bé đi lấy nước, đám dân bản xứ vẫn không có ý định lại gần Vương Diệp và thanh niên kia, chỉ đứng vòng ngoài trò chuyện với nhau, ánh mắt nhìn họ chẳng khác gì đang xem khỉ trong sở thú.

Khiến Vương Diệp rất muốn lấy ra cái chiêng, gõ mấy cái, rồi hô to: "Kính thưa bà con cô bác, huynh đệ chúng tôi mới đến, bêu xấu chỉ vì gom góp lộ phí, mong bà con ai có tiền thì ủng hộ tiền, không có tiền thì cổ vũ một tiếng!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!