Trong trò chơi Cực Độ Nguy Hiểm, có vô số người chơi tham gia, nhưng phần lớn dù đã vào game hơn nửa năm vẫn chưa học nổi kỹ năng nào ra hồn. Đa số chỉ có thể theo mấy vị sư phụ ở thôn Tân Thủ để học vài chiêu võ cơ bản, sơ sài.
Thêm vào đó, trò chơi này còn nổi tiếng là "keo kiệt" với điểm kinh nghiệm, việc lên cấp thì chậm như rùa. Không có cả không gian ba lô, nên dù là làm nhiệm vụ hay học kỹ năng, tất cả đều phải tự thân vận động, học thật làm thật, không có chuyện qua loa.
Điều đáng sợ là hình phạt khi t·ử v·ong trong game lại cực kỳ nặng: chỉ cần ch·ết một lần là bị tụt một bậc cấp độ, nếu trong vòng một tháng ch·ết đến ba lần thì sẽ bị giáng thẳng xuống cấp 0. Gần như là bắt đầu lại từ đầu.
Chính những điều bất hợp lý đó đã khiến không ít người chơi tức giận đến mức bỏ game ngay từ giai đoạn đầu, còn kéo nhau phản đối, khiếu nại khắp nơi nhằm gây áp lực lên nhà phát hành.
Tiếc rằng nhà phát triển chưa từng một lần lộ diện, càng không đưa ra bất kỳ lời giải thích hay phản hồi nào.
Người tỉnh táo đều nhìn ra phía sau trò chơi này chắc chắn có bàn tay của chính phủ, một tựa game được đồng loạt phát hành ở nhiều quốc gia, quy mô lại lớn như vậy mà không tra ra được bất kỳ thông tin gì về công ty phát triển? Rõ ràng không bình thường.
Chủ đầu tư giữ im lặng. Chính phủ cũng không lên tiếng. Người chơi thì hoàn toàn mù mờ.
Một trò chơi kiêu ngạo như vậy, rốt cuộc là chơi hay không chơi?
Nhưng đây lại là tựa game thực tế ảo duy nhất đạt đến độ chân thực 100%. Nghe đồn, quân đội các nước đều âm thầm sử dụng nó để huấn luyện và diễn tập. Những người chơi đã bỏ tiền mua mũ giáp cao cấp hay khoang trò chơi xa xỉ… sao có thể nói bỏ là bỏ?
Thế là, sau một thời gian than phiền, người chơi lại tiếp tục quay về.
Khi người chơi đạt đến cấp 15, phó bản (phụ bản) bắt đầu xuất hiện — và cũng chính lúc đó, họ mới thật sự hiểu vì sao trò chơi này lại mang tên Cực Độ Nguy Hiểm.
Tuy rằng các phó bản cực kỳ nguy hiểm, nhưng cơ hội và kỳ ngộ cũng vô cùng nhiều. Phần lớn người chơi chỉ cần vận khí không quá tệ, vượt qua một hai phó bản là gần như chắc chắn sẽ tìm được cơ duyên thuộc về riêng mình. Hơn nữa, trong đó có thể học được vô số kỹ năng đặc biệt kỳ lạ, chỉ có điều bạn không nghĩ tới chứ không có gì là phó bản không có.
Vì vậy, giới người chơi đều truyền miệng rằng: Cực Độ Nguy Hiểm chỉ thật sự bước vào giai đoạn "nhập môn" kể từ cấp 15.
Có lẽ cũng bởi vì lời đồn này mà những người chơi mới sau đó, ngay khi bước vào game liền liều mạng cày cấp, chỉ mong nhanh chóng lên đến cấp 15 để được vào phó bản tìm vận may.
Về phần Vương Diệp, kỹ năng tu luyện liên quan đến "nhân quả chi lực" của cậu cũng chính là đạt được từ một phó bản.
Thôi không nghĩ nữa. Vương Diệp hoàn hồn, tập trung lại sự chú ý vào cây kỹ năng Nhân Quả Chi Lực của mình.
Từ cấp 0 trở đi, cậu mới có thể bắt đầu sử dụng bốn kỹ năng cơ bản, bao gồm:
[Thu Nhân Kết Quả] một kỹ năng bị động loại tăng trưởng, sau khi kết thúc một mối nhân quả thì tự động hấp thu được nhân quả chi lực.
[Chui Đầu Vô Lưới] kỹ năng khống chế, có thể kéo một tồn tại đang thiếu nợ nhân quả của mình trực tiếp đến trước mặt. Kỹ năng này có khả năng thất bại, nhưng những đối tượng số lượng ít, thể tích nhỏ, tinh thần lực yếu thì khả năng thành công lại càng cao. Tuy nhiên, kỹ năng yêu cầu phải trang bị vũ khí nhân quả, nếu không có thì uy lực sẽ giảm đi một nửa.
Lúc trước cậu bắt cá trên đá ngầm chính là dùng chiêu này.
[Oan Oan Tương Báo] kỹ năng liều mạng, càng bị thương nặng thì sức tấn công càng mạnh. Ưu điểm là dù không đủ năng lượng vẫn có thể thi triển, lại không nhất thiết phải có vũ khí nhân quả, có thì tốt, không có cũng dùng được.
[Sinh Sôi Không Dứt] kỹ năng trị liệu, sử dụng nhân quả chi lực hấp thu được để chữa lành vết thương và bệnh tật cho bản thân.
Đây chính là kỹ năng Vương Diệp hiện tại sử dụng nhiều nhất. Vì năng lượng còn quá ít, cậu tạm thời chỉ có thể tự trị liệu cho mình. Đợi đến khi tích lũy đủ năng lượng, lại đạt tới cấp 30, hắn sẽ có thể dùng kỹ năng này để chữa trị cho người khác.
Tuy nhiên, để trị người khác, bắt buộc phải có vũ khí nhân quả hỗ trợ.
Bốn kỹ năng ở Linh cấp chỉ là khởi đầu rất cơ bản.
Nếu có thể lên cao hơn một bậc, ít nhất cũng sẽ học được khinh công như [Tái Ông Thất Mã, Biết Đâu Phúc Lành] để làm điểm nhấn.
Nhưng hiện tại thì sao? "Bốc thăm trúng tướng quân trong đám chú lùn", Vương Diệp đành phải tiếp tục trông cậy vào chiêu [Chui Đầu Vô Lưới] này thôi.
"Cô, để chứng minh cháu không có nói mơ hay mê sảng, bây giờ cháu sẽ biểu diễn một màn nhỏ mà sư phụ từng dạy."
Nói rồi, Vương Diệp triển khai nhân quả quyển thứ chỉ mình cậu có thể nhìn thấy và kéo một sợi nhân quả tuyến, nhắm vào một con muỗi… đã từng hút m.á. u cậu.
Lúc này đang vào cuối thu, nhưng thời tiết vẫn còn nóng hầm hập. Nhà Vương Diệp đến cái quạt điện cũng không có nổi một cái. Mấy cái quạt mà cô cậu mua đều bị ông Vương lấy đi gần hết. Cậu đành mở cửa sổ cho gió lùa vào, nhưng cửa sổ thì không có màn chống muỗi, tất nhiên là không tránh khỏi trở thành "mồi ngon".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!