Chương 1: Một tiên hai cây

Tôi là một gốc hợp hoan sinh trưởng ở đài ngắm sao núi Kỳ Bàn, đã được 400 cái xuân xanh.

Vốn dĩ tôi là vô tính, nhưng từ năm hai trăm ba mươi hai tuổi, khi đó

thấy một đôi nam nữ đứng trước mặt thề non hẹn biển, tôi đã quyết tâm

thân này từ đây về sau là thân con gái.

Đầu hạ năm ấy, chính là thời điểm tốt nhất trong năm, cành lá xanh màu

phỉ thúy, hoa hồng nhạt ánh lên tựa lông vũ, như ráng mây trời, cả người tràn hương hoa. Tôi hít ngập tràn hương núi rừng mát lạnh trong bầu

không khí tĩnh mịch, ngắm nhìn rạng mây trên bầu trời đang đổi màu huyền ảo, bên tai lại nghe tiếng chim tước hót ríu rít. Trong lòng ngập tràn

cảm giác biết ơn và thỏa mãn, bản thân đã được thiên nhiên ưu đãi biết

bao, để tôi có thể sinh ra ở nơi phong cảnh đẹp mà tao nhã đến vậy.

Đang mơ mộng, bỗng thấy từ trong làn gió ấm áp xuất hiện hai bóng người

đang chậm rãi đi lên núi, quần áo tung bay, ánh mắt có ẩn tình. Từ xa đã nghe thấy một giọng nói rất đáng yêu vang lên: "Anh họ, anh xem cây hợp hoan kia đẹp chưa kìa". Chàng trai mặc bộ đồ màu trắng ngẩng đầu liếc

nhìn tôi một cái, rồi lại cúi đầu cười trả lời: "Em họ, em mới là đẹp

nhất." Con ngươi đen như mực chỉ chăm chú ngắm nhìn mỗi đôi mắt của cô

gái áo xanh kia mà thôi. Người kia nói vậy, cô em họ quay mặt cúi đầu

mỉm cười thẹn thùng. Gò má bạch ngọc ửng màu hồng nhạt, giống như khi

nắng mai chiếu xuống tàng hoa hợp hoan. Sống suốt hai trăm ba mươi hai

năm nay, lần đầu tiên tôi phát hiện rằng gương mặt của người thiếu nữ

khi vui vẻ ngượng ngùng lại xinh đẹp đến vậy, không khỏi ước ao mình sẽ

được như thế, thì ra một người con gái chỉ cần chàng trai mình yêu khen

nàng đẹp, thì nàng sẽ trở nên xinh đẹp đến vậy. Cặp trai gái này ở trước mặt tôi trao lời yêu thương lâu thật lâu, khiến tôi vừa cảm động nhưng

lại vừa cảm thấy hoang mang. Theo lão thổ địa thì những lời thề non hẹn

biển, ông ta luôn bảo những lời ấy rất không tin được, chính là những

lời thề son sắt lại khiến tâm tình xôn xao. Còn đối với thân cây như tôi thì đây chính là lần đầu tiên chứng kiến cảnh tình cảm của con người,

từ đó về sau liền tự nhủ với lòng, sau này nhất định tôi sẽ trở thành

con gái. Bởi lẽ tôi cũng muốn sẽ có người đối xử tình cảm với mình như ở đây. Tôi khi đó cũng sẽ trở thành một thiếu nữ xinh đẹp rạng rỡ, không

gì sánh bằng. Cây tùng đối diện và thổ địa núi Kì Bàn luôn nói tôi thật

kiêu ngạo. Nhưng mà chao ôi, có nhan sắc chẳng lại không tốt hay sao,

nếu có thể tự mình chọn lựa, có người nào lại không muốn mình xinh đẹp

từ mới sinh ra? Tôi dù trẻ tuổi nhưng chỉ thích nói lời ngay thật mà

thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!